Quân Yến Thanh trở về nhà, cậu giống như bị ma đuổi, vừa bước vào đã phóng một hơi lên trên phòng chẳng thèm ngó ngàng đến ai.
Quân Ngạn Diên xoa bên má đang bị bầm của mình, chỉ chỉ về phía cậu vừa chạy đi hỏi: “Nó lại bị sao nữa vậy?”
Quân An Trạch nhún vai, từ chối hiểu: “Sao anh biết được!”
“Thế đêm qua đến giờ nó đã ở đâu?”
Anh đay nghiến trả lời: “Còn chỗ nào khác ngoài nhà của tên nhóc Tần Diệc Tẫn kia nữa.”
Rõ ràng là hắn có ý đồ tiếp cận cậu rành rành ra đấy vậy mà bản thân cậu lại chẳng hề phát hiện ra, kể cả khi anh đã từng ẩn ý nhắc nhở đến điều đó rất nhiều lần.
Quân Ngạn Diên lục lại ký ức, cố gắng nhớ ra cái người mà anh đang nhắc đến rốt cuộc là ai. Qua một lúc, cuối cùng gã cũng ngờ ngợ, trong lòng trước đây cũng từng không ít lần ghi hận hắn.
“Họ Tần chết tiệt đó ấy à, tên đó tối qua vừa mới nhắn tin đe dọa em!” Gã mách.
Còn về nguyên nhân, theo gã có lẽ chính là về chuyện mình vô tình bỏ lạc cậu ở công viên giải trí.
Gã cũng không rõ cậu đã mò về bằng cách nào, đã vậy còn mò về đến tận nhà hắn ngủ hết một đêm.
Tối qua khi gã vừa về đến nhà, còn chưa kịp lên tiếng thanh minh đã bị anh cả lôi ra giáo huấn một trận vì cái tội dám dẫn cậu ra ngoài chơi khi chưa có sự cho phép của anh.
Đến bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-phat-hien-ca-nha-deu-la-vai-ac/3356479/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.