Khúc Kỳ bỗng nhiên nghiêng người, trong miệng lầm bầm nếu người khác nghe được cảm thấy hoang đường.
Mèo đen vô thức tới gần nàng, nghiêng tai yên lặng nghe.
Nữ tử thì thào nói nhỏ: Đói... Vịt kho, vịt quay, đùi cừu nướng... Hu hu ta muốn điều hoà mát lạnh với Wi-Fi...
Nói gì không hiểu.
Hô hấp ấm áp phả vào mặt, trên người nữ nhân kia hơi thở thật dễ chịu, mèo đen chóp mũi hít hà, vô ý thức người cuộn tròn toàn thân run rẩy, đã thật lâu linh khí toàn thân mới cuồn cuộn như vậy.
Nó nghiêng nghiêng đầu: "Đây là sao?"
Nữ nhân vô tri vô giác ngủ say, hơi thở kỳ quái nàng lại nhu thuận quấn lấy mèo con, tựa như gió xuân sạch sẽ, từng tia từng sợi ôm lấy trăm ngàn lỗ kinh mạch bị rách, ôn nhu lấp đầy những vết thương mắt thường không nhìn thấy.
... Thật là rất thoải mái.
Mèo đen khống chế bản thân, an tĩnh nằm xuống.
-
Giờ Thìn, Tùng Đình trai.
Nguyễn Đường tiến thư đường, nhiều người xông tới hỏi.
"Tứ sư muội, nghe nói ngươi cùng Khúc Kỳ cùng đi phía sau núi?"
Nguyễn Đường ngồi xuống, một đám người nhao nhao vây quanh bên cạnh bàn của nàng.
Nguyễn Đường mở sách giáo khoa, nói: "Ân, Tĩnh Thù trưởng lão để ta giám sát nàng đi qua."
Đám người lao nhao: "Nàng không có thừa cơ chạy trốn a?"
"Nếu dám trốn trừng phạt nghị sự đường là đại tội, Khúc Kỳ hẳn là không có lá gan lớn."
"Nàng lần này lại trung thực, ta luôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-nu-phu-nang-chi-muon-ca-man-hut-meo/2878683/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.