Đến cuối cùng thì Thẩm Gia Ý cũng bị Mạc Tầm Chu ôm đi ngủ. Nhìn cậu trai đang nằm gọn trong lòng mình, Mạc Tầm Chu hôn nhẹ lên môi cậu một cái sau đó hắn đứng dậy ra ban công.
Từng cơn gió lạnh ùa vào khiến tâm trí hắn tỉnh táo hơn bao giờ hết.
Bấm số gọi cho trợ lí, Mạc Tầm Chu lãnh đạm nói.
''Chuyện hôm nay là thế nào? Không phải tôi đã nói theo dõi hành động của nó rồi sao?''
Đầu dây bên kia căng thẳng vô cùng, y liên tục nhận lỗi và nói sẽ xử lí cho ổn thỏa.
Hầy, công việc trợ lí vất vả lắm đấy chứ đùa!!!
Bàn chuyện thêm vài phút nữa, Mạc Tầm Chu quay trở về phòng. Hắn lên giường cẩn thận chỉnh chăn lại giúp Thẩm Gia Ý tránh cho cậu bị lạnh.
Lúc này bản thân đã bình tĩnh lại, Mạc Tầm Chu cẩn thận nhớ lại những việc hôm nay.
Trước đó khi nghe Thẩm Gia Ý bảo đã thấy hắn đánh tên cầm đầu đó Mạc Tầm Chu sợ không thôi. Hắn sợ cậu sẽ vì thế mà xa lánh, sợ hãi rồi bỏ rơi hắn.
Thẩm Gia Ý là sinh mạng của hắn, cậu bỏ hắn đi rồi thì hắn biết sống sao đây?
Đây cũng là câu hỏi mà Mạc Tầm Chu đã tự hỏi mình rất nhiều, rất nhiều lần. Thế nhưng khi đó hắn lại không thể tự trả lời câu hỏi đó.
Nhưng chắc có lẽ lần này đã có đáp án rồi.
Nếu không có Thẩm Gia Ý thì hắn còn tồn tại làm gì nữa chứ? Cậu là người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-la-boss-phan-dien/2964099/chuong-56.html