Phản ứng đầu tiên của Đỗ Mặc là:
May quá, mình đã xuống xe rồi.
Cái dáng bò lồm cồm kia mà bị bạn cùng phòng nhìn thấy thì đúng là mất hết mặt mũi.
Nhóm bạn cùng phòng đứng sững, vẻ mặt đầy kinh ngạc. Một lúc sau, bạn cùng phòng A lên tiếng:
“Các cậu quen nhau à?”
Lần trước, Đỗ Mặc đã giải thích rất rõ với họ:
“Cùng học cấp ba thôi, tôi biết anh ấy, anh ấy từng gặp tôi, không thân lắm đâu.”
Tim cậu căng như dây đàn, nhưng mặt vẫn giữ vẻ bình thản: “Bạn học cấp ba.”
Loại quan hệ không thân mà có thể ngồi xe Phùng Dị, mặc đồ của Phùng Dị, lại còn không về ký túc xá tối qua...
Ánh mắt nhóm bạn cùng phòng nhìn Đỗ Mặc bắt đầu thay đổi.
“Không phải, không có, các cậu đừng nghĩ nhiều!”
Đỗ Mặc định giải thích thêm vài câu, nhưng vừa nhớ đến chiếc Jeep đen vẫn đang đậu phía sau, cậu lập tức hoảng loạn.
Dựa theo suy đoán trước đó, hiện tại mối quan hệ giữa Phùng Dị và Đỗ Mặc không tệ. Bình thường, khi Phùng Dị tìm cậu hoặc gọi cậu đến quân khu, anh chưa bao giờ né tránh người khác. Chỉ là Đỗ Mặc luôn cẩn thận che giấu mối quan hệ này, không dám để ai biết rằng cậu và Phùng Dị... không xa cách như vẻ ngoài.
Là một Beta thành tích không nổi bật, lại vào nhầm khoa tài chính, Đỗ Mặc luôn lo sợ người ta phát hiện mình đi cửa sau vào đại học Đông Thành. May mà trong trường còn nhiều Alpha “không học vấn không nghề nghiệp”, phần nào giúp cậu che giấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-beta-dien-khong-noi-nua-roi/4897606/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.