“Đã uống bao nhiêu?” Phùng Dị vừa đ.á.n.h tay lái, vừa hỏi.
Đỗ Mặc tim đập “lộp bộp” một cái, hoảng hốt nhớ lại cuộc chạm mặt ở hành lang hơn một tiếng trước. Lúc đó còn tưởng Phùng Dị đột nhiên tốt bụng, hóa ra là đang chờ cậu ở đây.
Cậu đ.â.m vào Phùng Dị, còn giả vờ không quen, nói một câu xin lỗi rồi chuồn mất, không thèm đợi đối phương mở miệng...
Chiếc áo khoác sang trọng vừa mang lại chút ấm áp giờ lại khiến cậu chỉ thấy lạnh sống lưng.
Giờ giả say còn kịp không? Đỗ Mặc rối rắm, nhưng không thể không trả lời. Sau hai giây cân nhắc, cậu nói: “Hai bình mộc đường, thêm ba ly cầm rượu.”
Cậu cố tình nói nhiều hơn thực tế, hy vọng Phùng Dị sẽ nghĩ “Uống nhiều quá, đầu óc không tỉnh táo, đều tại cồn gây họa.”
Thực tế, cậu chỉ uống một bình mộc đường và hai ly cầm rượu. Dù sao cũng là Beta, lại là thực tập sinh, Triệu chủ nhiệm và khách không thể ép uống quá mức. Nhưng với Beta như cậu, chừng đó đã đủ nhiều.
Trên tinh cầu Parsingen có một loại quả đỏ tên là “mộc đường”, dùng để chế rượu có màu đỏ sậm, vị cay nồng, rất được Alpha ưa chuộng. Cầm rượu thì được chưng cất từ nền mộc đường, vị dịu hơn nhưng nồng độ cồn lại cao hơn.
Alpha có thể trạng vượt trội, uống mấy cũng không say. Mộc đường và cầm rượu vì thế trở thành thức uống được Alpha yêu thích — đặc biệt là mộc đường, dễ khiến họ lâng lâng.
Ai ngờ Phùng Dị nghe xong chẳng có ý tha thứ, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-beta-dien-khong-noi-nua-roi/4897602/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.