Edit: Ryal
Ánh chiều tà chỉ còn le lói, những đám mây đỏ thẫm như ngọn lửa đã cháy đến tận cùng, bóng tối bắt đầu phủ kín nhân gian.
Mặc Thư ngủ gà ngủ gật trong bếp, Vệ Ngũ canh gác trong sân viện. Sân viện lặng như tờ, thi thoảng lại có một hai tiếng động mơ hồ vọng ra từ phòng chính.
Một chú chim nhỏ màu vàng rực đậu trên cành cây ngoài cửa sổ, nghiêng đầu nghe ngóng, chợt một bàn tay bỗng vươn ra, khiến nó giật mình kêu chiêm chiếp mấy tiếng rồi vỗ cánh bay đi mất.
Bàn tay kia vẫn thò ra ngoài cửa sổ, những ngón tay trắng nõn nà cong lên, chới với giữa không trung, dường như muốn nắm lấy thứ gì. Những mạch máu màu xanh nhạt hằn rõ trên mu bàn tay, đầu ngón tay trắng bệch, có lẽ chủ nhân của nó không còn chịu đựng được nữa.
"Ha, a... Đừng, đừng mút nữa, đâm vào đi...". Bàn tay còn lại của Dung Ngọc túm tóc Vệ Kinh Đàn.
Vệ Kinh Đàn đang liếm ngực cậu, chốc chốc lại dùng gai lưỡi xù xì cọ mạnh đầu nhũ, chốc chốc lại ngậm nó vào, mút nhẹ. Dung Ngọc không kìm được mà run rẩy, dường như có một dòng điện đang truyền khoái cảm tê dại lên đến đỉnh đầu, khiến trước mắt cậu là một mảng trắng xóa.
Cậu bấu vào gáy Vệ Kinh Đàn, muốn bảo hắn lùi ra, nhưng cơ thể lại thành thật hơn bao giờ hết. Lồng ngực vô thức ưỡn lên, bàn tay cũng vô thức ấn xuống, dường như chúng cảm thấy gã thanh niên kia liếm mút chưa đủ mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-ac-doc-khong-muon-song-nua/3558224/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.