Edit: Ryal
Nước mưa rơi lộp độp trên song cửa sổ, ván giường kêu ken két, tiếng thở dốc thô nặng, ba âm thanh ấy cứ như một bản hòa tấu lạ kì.
Tất cả những ngọn nến đều được thắp lên, căn phòng sáng rực, đủ để Sở Đàn chiêm ngưỡng từng tấc cơ thể của người bên dưới.
Dung Ngọc cau mày, tình dục khiến đôi mắt cậu mờ sương, trên sống mũi thon thả là vài giọt mồ hôi đọng lại, những đường nét vốn kiều diễm được phủ lên một lớp đỏ ửng đầy khao khát, nom hệt như đóa hoa ướt đẫm bung nở giữa trời xuân.
Sở Đàn cũng vì thế mà mê muội. Hắn hôn lên cổ cậu, ngón tay thăm dò lối vào mềm nhũn: "Công tử, em đẹp quá".
Dung Ngọc thở hổn hển, run lên không ngừng: "Vào mau đi".
Sở Đàn nâng mặt cậu, hôn đôi môi đỏ bừng, đầu lưỡi xông vào càn quấy, dương v*t cũng từ từ lấn chiếm bên trong đóa cúc.
"Hừ, ưm...".
Khoái cảm khi vách ruột chặt khít bị nong ra từng chút một đủ để khiến Dung Ngọc run rẩy, cậu rên lên, không kìm được mà cắn vào lưỡi hắn.
Mùi máu lan đầy trong khoang miệng, Dung Ngọc lại cau mày nhả ra. Sở Đàn dịu dàng liếm môi cậu, máu rỉ từ đầu lưỡi hắn nhuộm đỏ đôi môi mềm, trông chẳng khác nào một lớp son quyến rũ.
Dung Ngọc dùng một cái tát để đẩy hắn ra: "Có thôi đi không, tanh lắm".
"Nhưng rất đẹp". Sở Đàn vừa cười vừa ngậm lấy môi cậu mà hôn tiếp.
Hắn nâng một bên chân Dung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-ac-doc-khong-muon-song-nua/3558212/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.