Edit: Ryal
Sở Đàn mãi không lên tiếng, Dung Ngọc bèn nâng mắt nhìn, trông thấy những thứ kia thì cũng sửng sốt.
Thì ra lầu xanh này còn chiều theo đủ kiểu sở thích đa dạng.
Sở Đàn cầm đống dương v*t giả kia giơ lên trước mắt cậu: "Công tử thích cái nào?".
Dung Ngọc nhìn hắn mà cười, sắc dục vẫn chưa phai trong đôi mắt sóng sánh.
"Ta thích cái của ngươi".
Sở Đàn nghe câu ấy mà mát lòng mát dạ, đến cả đuôi mày cũng cong cong sung sướng. Hắn ôm Dung Ngọc, hôn cậu rồi hỏi: "Thế công tử nói xem cái của ta có những ưu điểm gì?".
Dung Ngọc bèn thò tay xuống lần tìm. dương v*t thô to chiếm trọn bàn tay cậu, giần giật, nổi đầy gân xanh, nặng trịch, bỏng rẫy.
"Rất thô, rất to, rất dài". Dung Ngọc nheo mắt như đang tập trung cảm nhận để đánh giá. "Quan trọng là kiên trì được rất lâu".
Cậu liếm môi, nét mặt đầy thỏa mãn.
Sở Đàn cười. Cậu thiếu niên nói thẳng những lời dâm dục, nhưng hắn chỉ thấy cậu đáng yêu chứ không lăng loàn phóng đãng.
"Những thứ này đúng là không ổn, lạnh quá". Lại chẳng biết đã qua tay bao người.
Sở Đàn ném chúng sang một bên, thầm toan tính, sau này hắn phải bảo Khương Tề tìm noãn ngọc khắc một cây dương v*t giả theo hình thằng em nhà mình mới được. Thế mới đẹp lòng tiểu thiếu gia.
Hắn lại tìm tòi hộp sứ kia. Lớp cao bên trong mềm và trắng, Sở Đàn dùng ngón tay quệt một ít rồi miết nhẹ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-ac-doc-khong-muon-song-nua/3558197/chuong-53.html