Sở dĩ Dung Ngọc quay lưng về phía Sở Đàn không chỉ vì y thấy hắn phiền mà còn hơn thế nữa, y nhận ra mình có phản ứng khi nhìn cơ thể Sở Đàn.
Tựa như lúc ở trong phòng tắm lần trước, nhìn thấy từng múi cơ mạnh mẽ, xinh đẹp của Sở Đàn, cơ thể y tự động phản ứng, phát tính hiệu khát cầu, chảy nước và hưng phấn.
Đại khái là vì nghẹn đã lâu rồi đi. Cơ thể song tính vốn trọng dục, kể từ khi y xuyên qua đây cũng đã nhịn hơn hai tháng rồi.
Mặc Thư mờ mịt dò hỏi mấy lần nhưng Dung Ngọc vẫn từ chối. Y không muốn tự thủ dâm, nhưng cũng chưa từng để người khác giúp, chỉ có thể tự chịu đựng cho qua.
Bây giờ có thể nói là đã đến cực hạn, chỉ hơi kích thích là có thể khiến cơ thể có phản ứng.
Dung Ngọc nằm quay lưng vào Sở Đàn, giữa hai chân ngứa ngáy, ướt át, dương v*t cũng cương lên khiến quần phồng một cục. Y không nhịn được thít cơ đùi kẹp chặt hai chân, nhưng cảm giác ướt át đó lại càng thêm mãnh liêt.
Dung Ngọc nhíu chặt chân mày, thầm niệm thanh tâm chú, ép buộc bản thân phải tĩnh tâm.
Không biết qua bao lâu, Dung Ngọc chậm rãi đi vào giấc ngủ.
Sau khi y tỉnh giấc vẫn thấy Sở Đàn quỳ ở đó.
Vẻ mặt hắn thản nhiên, không hề ngượng ngùng vì đang trần truồng. Dung Ngọc liếc xuống thân dưới của hắn theo bản năng, dương v*t nửa cương, tuy không mềm hẳn nhưng cũng không đến nỗi ngu xuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-ac-doc-khong-muon-song-nua/2597618/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.