Chương trước
Chương sau
Tiểu Nguyệt Lượng bị Tang Tiếu nhìn thì gương mặt lập tức đỏ rực, giọng nói cũng cực cực cực kỳ nhỏ. Cô bé tự cổ vũ bản thân nói ra lời trong lòng: “Chị Tang Tiếu, em cho chị hết nho em hái. Chị dạy em học kèn lá được không?!”
“Được nè!” Tang Tiếu không nói hai lời đồng ý: “Nào! Nào! Nào! Chị Tang Tiếu đưa em đi tìm lá cây thích hợp!”
Dứt lời, Tang Tiếu một tay nắm tay Tiểu Nguyệt Lượng, một tay xách theo hai cái rổ, vẫy vẫy tay với mọi người đi tìm lá cây. Bóng dáng để lại kia có thể nói là tiêu sái cũng gọi là vô tình.
Kim Bảo và Mỹ Mỹ đều ngốc rồi. Hai đứa nhóc cậu xem tớ, tớ nhìn cậu, ai cũng không nghĩ tới có thể bị Tiểu Nguyệt Lượng ngày thường yên lặng nhất giành trước!
Chúc Thanh Vi ở một bên xem đến buồn cười. Cô ngồi xổm xuống nhỏ giọng nói với hai đứa nhóc: “Vì sao chị Tang Tiếu đồng ý với Tiểu Nguyệt Lượng nào?”
“Chị ấy bất công!” Kim Bảo rất tức giận: “Chị ấy không thích em!”
Mỹ Mỹ hiểu chuyện hơn Kim Bảo. Cô bé nghiêng cái đầu nhỏ ngẫm nghĩ: “Bởi vì Tiểu Nguyệt Lượng hái được quả nho cho chị ấy?”
“Mỹ Mỹ nói đúng.” Chúc Thanh Vi dịu dàng gật đầu, rồi sau đó hướng dẫn từng bước: “Vậy các em cũng muốn chị Tang Tiếu dạy các em thổi kèn lá thì các em phải làm cái gì nào?”
Ánh mắt Mỹ Mỹ sáng lên. Cô bé ôm rổ hỏi Chúc Thanh Vi: “Em hái thật nhiều thật nhiều quả nho, hái còn nhiều hơn Tiểu Nguyệt Lượng đưa cho chị Tang Tiếu!”
Chờ sau khi Mỹ Mỹ thấy Chúc Thanh Vi lại lần nữa gật đầu, cô bé vội chạy như bay giống chim hoàng oanh nhỏ sổ lồng về phía Tang Tiếu và Tiểu Nguyệt Lượng: “ Chị Tang Tiếu, em hái nho cho chị! Chờ em hái xong chị cũng dạy em nhé!”
Kim Bảo nhìn Mỹ Mỹ chạy đi thì mím môi cúi đầu nhìn nhìn quả nho trong rổ của cậu bé. Cậu bé tiếp tục mím môi, sau một lúc lâu, không vui lẩm bẩm một câu: “Hừ, không phải là hái nho à? Mình cũng làm được!”
Sau khi bốn đứa nhỏ đều rời đi, ba người Chúc Thanh Vi, Điền Nam, Lâm Quân Thừa liếc nhau sau đó đều phào nhẹ nhõm: “Xem ra chúng ta cũng có thể nhàn nhã chơi trong vườn nho một lúc rồi.”
Rất nhanh, đám cư dân mạng đang xem trực tiếp trong phòng livestream phát hiện một hiện tượng rất kỳ quái. Mỹ Mỹ và Kim Bảo ngày thường quậy phá nhất, thế mà đều rất nghiêm túc hái nho. Hơn nữa không làm hỏng, hai người nghiêm túc hái từng quả từng quả, hết một chùm lại chạy đi hái chùm khác. Mà Thang Viên và Tiểu Nguyệt Lượng ngày thường rất ngoan ngoãn nghe lời, hoặc là đọc sách hoặc là tự kỷ, lại không hái nho mà Thang Viên học thổi kèn lá với Tống Dập, Tiểu Nguyệt Lượng học thổi kèn lá với Tang Tiếu.
Có một vài ca khúc Tang Tiếu không biết, Tiểu Nguyệt Lượng từ trước đến nay hướng nội quái gở không dám lớn tiếng nói chuyện, thế mà có thể chủ động ca hát ở trước mặt Tang Tiếu và những người khác.
Mãi đến khi Tiểu Nguyệt Lượng cất tiếng hát, mọi người mới phát hiện hóa ra giọng của Tiểu Nguyệt Lượng lại tốt như vậy. Tiếng hát thanh thúy lảnh lót êm tai giống như chim sơn ca làm người nghe đều không khỏi nở nụ cười.
[Tôi dám cá kịch bản ban đầu của ê-kíp chương trình tuyệt đối là trẻ con chơi đùa hái loạn nho, nhóm người lớn vừa trông đám nhỏ vừa dọn dẹp tàn cục, bận việc hai đầu. Kết quả hiện tại kịch bản hoàn toàn ngược lại.]
[Ha ha ha ha ha, mọi người xem ba người thầy Lâm vui đến cỡ nào kìa. Như người buổi sáng bị bốn đứa nhỏ khóc đến mức muốn sụp đổ, dường như không phải là bọn họ vậy.]
[Tôi chỉ muốn nói Tiểu Nguyệt Lượng bị mai một rồi. Ở số đầu tiên gần như không có được hình ảnh xuất sắc, thường xuyên không nhớ được cô bé. Kết quả số thứ hai này vừa nhìn thấy Tiểu Nguyệt Lượng, lòng tôi lập tức mềm nhũn. Quá đáng yêu!]
[Đúng vậy! Đúng vậy! Tiểu Nguyệt Lượng quả thực là em gái tốt nhất trong mong chờ của tôi! Vừa đáng yêu lại vừa ngoan, làm người ta muốn ôm trong n.g.ự.c dùng sức xoa.]
[Tôi cần phải nói một câu rất xin lỗi Tang Tiếu. Trước đó tôi không nên mắng cô ấy làm ra vẻ. Có đôi khi thủ đoạn tốt nhất đối phó với đứa trẻ hư là càng hư hơn nó. Kim Bảo chính là ví dụ tốt nhất.]
[Ôi! Lúc ấy ê-kíp chương trình tuyên bố Tang Tiếu làm khách mời theo kỳ, tôi còn đánh cược với bạn là một người làm ra vẻ như Tang Tiếu tới chương trình tuyệt đối có thể làm cho chương trình gà bay chó sủa. Kết quả không nghĩ tới, Tang Tiếu làm ra vẻ thì làm ra vẻ, lại có thể thu phục hai đứa nhóc khó nhất.]
“Tôi cũng nghĩ như vậy.” Chị Đổng, đạo diễn chương trình giải trí, nghiêng đầu nhìn số liệu bình luận trên máy tính theo dõi ở cách vách, sâu kín thở dài: “Ai mà ngờ được không chỉ không gà bay chó sủa, ngược lại còn là năm tháng yên bình đây.”
Lúc ấy chị Đổng ôm chờ mong rất lớn với chương trình giải trí "Bé ơi đến đây nào" nhưng sau khi số đầu tiên phát sóng, hiệu quả livestream và hiệu quả bản cắt nối biên tập đều hắt cho chị ta một chậu nước lạnh.
So về cuộc sống tự nhiên nhàn nhã nơi nông thôn, "Bé ơi đến đây nào" kém "Kỳ nghỉ thân yêu". So về giao lưu tương tác dưới một mái hiên, "Bé ơi đến đây nào" kém loại chương trình giải trí chủ đề tình yêu thanh niên nam nữ. So về xung đột mâu thuẫn, khách mời trở mặt o ép nhau, thôi bỏ đi! Các khách mời bận chăm trẻ con còn không kịp rồi, ai mà có thời gian rảnh trở mặt o ép nhau. Huống chi, người mà chị Đổng mời đều thuộc loại nghệ sĩ không thích o ép trở mặt. Cho dù không có đám nhóc, bọn họ cũng không xung đột nổi.
Độ hot livestream không được, chị Đổng tất nhiên bị gọi đi nói chuyện. Nói đến nói đi mục đích chỉ có một, độ hot mà còn không tăng, bọn họ sẽ giảm bớt từ mười ba số dự tính xuống còn sáu số.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.