Chương trước
Chương sau
Bình luận trong phòng livestream tràn ngập một đám người tự xưng đã nhìn thấu chân tướng. Bọn họ rất vừa lòng với suy đoán của mình cũng rất vừa lòng Tang Tiếu chín chắn, hiểu chuyện, không mượn trời nắng để giả bộ yếu ớt!
Sự thật chứng minh.
Bọn họ xem nhẹ Tang Tiếu rồi.
Hơn mười phút sau, năm người lớn và bốn đứa bé ngoài ra còn thêm người quay phim, máy bay không người lái, vân vân… đi vào vườn hái nho. Bởi vì sáng sớm đã đánh tiếng nên trong vườn chỉ có đoàn người bọn họ mà không có những người khác.
Bên trong vườn, những giàn nho được trồng thành hàng nay ngắn, lá nho rậm rạp tươi tốt. Thấp thoáng dưới lá cây, từng chùm từng chùm quả nho lủng lẳng, tím đến tỏa sáng, tươi mới mọng nước được ánh mặt trời chiếu vào, làm người ta nhìn mà ứa nước bọt.
Ở lối vào, có một hồ nước xây bằng xi măng, độ cao vừa đến mắt cá chân người lớn. Khi ngồi xổm xuống, vòi nước ở độ cao ngang tầm sẽ chảy ra nước suối dẫn từ trên núi xuống, liên tục chảy nước vào hồ.
Nhân viên vườn nho ở một bên phát rổ và kéo cho mọi người: “Kéo chỉ có năm cái, sợ trẻ con dùng bị thương. Đúng rồi, quả nho đừng hái từng quả một, mỗi chùm chỉ lấy mấy quả thì không tốt. Nên cắt từng chùm từng chùm. Nếu mọi người muốn ăn thì ở trong ao rửa sạch sẽ là ăn được. Tất cả đều tính ở tiền vé vào cửa. Nếu muốn mua về thì chúng tôi cũng cung cấp đóng gói. Yên tâm, tất cả đều đảm bảo quả to ngọt.”
Bọn họ chuẩn bị nhờ ê-kíp chương trình nâng cao danh tiếng trong cả nước nên không có khả năng đập bảng hiệu của nhà mình.
Lâm Quân Thừa là anh cả có tuổi lớn nhất trong đoàn người. Anh ta thay mặt mọi người đồng ý. Chờ sau khi nhân viên rời đi, anh ta quay đầu lại nhìn về phía mấy người Tống Dập: “Mọi người nhớ cất kỹ kéo, đừng làm mấy bé con bị thương.”
“Đã rõ!” Tống Dập làm ra vẻ hành lễ. Cậu ta làm xong, lại cười hì hì dắt tay Tiểu Nguyệt Lượng: “Tiểu Nguyệt Lượng, anh trai đưa em hái nho nha?”
Tiểu Nguyệt Lượng vừa bước ra, lại lần nữa có dấu hiệu lùi về mai rùa. Cô bé sợ hãi lén nhìn Tang Tiếu, lại gật đầu cực khẽ với Tống Dập, nói cực kỳ nhỏ một tiếng: “Vâng.”
Cuối cùng, Lâm Quân Thừa mang Thang Viên, Tống Dập mang Tiểu Nguyệt Lượng, Điền Nam mang Mỹ Mỹ, Chúc Thanh Vi mang Kim Bảo, Tang Tiếu thuộc về quân tiên phong linh hoạt đi đội của ai cũng được.
Tính tình Tống Dập hoạt bát nhất, mái tóc hồng óng ánh dưới ánh mặt trời. Cậu ta giơ tay cao, phấn chấn nói: “Xuất phát!”
Mỹ Mỹ rất nể tình, giơ chiếc giỏ màu hồng cỡ nhỏ chỉ mình cô bé có, non nớt phụ họa: “Xuất phát!!”
Khâu hái nho thật ra rất đơn giản dễ hiểu. Nhóm người lớn hái nho, trẻ con chơi đùa, nói cho hay là: Mang theo trẻ con chơi ở trong vườn nho.
Khi mọi người đang chuẩn bị xuất phát, Tang Tiếu nhẹ ơ một tiếng. Cô quơ quơ kéo và rổ nhỏ trong tay, vẻ mặt ngốc nghếch nhìn về phía Kim Bảo: “Kim Bảo, em không lấy kéo mà có thể giúp chị hái một rổ nho à?”
Đương nhiên, nếu Kim Bảo lấy kéo thật, Tang Tiếu cũng sợ Kim Bảo bị thương. Trẻ con đều ở đẳng cấp cùi bắp tầng dưới chót, cô vừa sờ thử rồi, kéo rất sắc bén.
Những người khác:? Đám cư dân mạng:?? . Truyện Nữ Cường
Tống Dập không thể tin nổi nhìn Tang Tiếu: “Tang Tiếu, chị thật sự chuẩn bị để Kim Bảo hái nho à?!”
“Đúng vậy.” Tang Tiếu đúng lý hợp tình gật đầu. Cô lại lần nữa nhìn về phía Kim Bảo: “Em nói mà không tính làm à?”
Kim Bảo ưỡn bụng nhỏ, vươn bàn tay bụ bẫm: “Đương nhiên làm. Chị đưa kéo cho em.”
“Không được.” Chúc Thanh Vi kéo tay Kim Bảo về: “Em động tay động chân nhỡ đâu làm mình bị thương thì sao.”
Tang Tiếu cũng gật đầu. Ngay khi những người khác cho rằng vừa rồi cô chỉ nói chơi, Tang Tiếu lại tiếp tục mở miệng: “Em dùng tay hái đi. Tuy người ta không cho hái từng quả nhưng em hái hết từng quả nho trong một chùm thì bọn họ cũng không phát hiện được đâu!”
Nói xong, Tang Tiếu đổi cái rổ to trong tay mình với cái rổ nhỏ trong tay Kim Bảo: “Chị không chê em!”
Mặc kệ nói như thế nào, Kim Bảo đá đổ nước vải cô muốn uống, để Kim Bảo hỗ trợ hái nho không quá phận nhỉ? Hơn nữa hái nho cũng là chuyện Kim Bảo chính miệng đồng ý, bé Tang Tiếu trước nay đều sẽ không làm khó người khác.
Đám cư dân mạng: Trước đó nói Tang Tiếu sẽ không giả bộ yếu ớt, sẽ không ra vẻ với mọi người đều lăn ra đây! Mấy người nhìn rổ trong tay Kim Bảo mặt có đau không?!
[Chỉ số ra vẻ: 2484/9999]
Ye ye ye!
Bé Tang Tiếu Tính toán chi li là ra vẻ nhất!
Tang Tiếu được chỉ số ra vẻ, lúc nhìn Kim Bảo thì vẻ mặt cũng ôn hòa hơn nhiều. Dưới đôi mắt nhỏ cảnh giác của Kim Bảo, cô cười khanh khách nói: “Chị với em một đội! Cần phải giám sát em!” Đỡ phải để Kim Bảo không hái xong một chùm, để nhân viên bắt bọn họ lại.
Nghe vậy, Kim Bảo bị dọa đến trợn tròn đôi mắt. Cậu bé thỉnh thoảng liếc cái kéo trong tay Tang Tiếu, chị ấy sẽ không cầm kéo giám sát ở phía sau chứ?
Oa!
Quả nhiên chị ấy giống người xấu trong phim truyền hình mà bà nội xem. Người xấu lấy kim đ.â.m chị gái xinh đẹp, chị ấy cầm kéo chuẩn bị làm Kim Bảo đáng yêu bị thương!
Kim Bảo bị âm mưu mình tưởng tượng ra dọa sợ. Lúc nhìn về phía Tang Tiếu, ánh mắt cậu bé cũng thay đổi. Cậu bé ôm chặt lấy rổ, cũng mặc kệ Chúc Thanh Vi, đôi chân ngắn ngủn chạy phía vườn nho. Cậu bé tuyệt đối sẽ không cho chị gái xấu xa có cơ hội sử dụng kéo, tuyệt đối sẽ không!!
Vốn dĩ, đám cư dân mạng còn ôm hi vọng cảm thấy Tang Tiếu chỉ nói đùa với Kim Bảo. Mãi đến vài phút sau, khi bọn họ tận mắt nhìn thấy Tang Tiếu nhàm chán đi ở phía sau Kim Bảo. Chốc chốc cô cầm một quả nho thưởng thức, chốc chốc lại nghịch lá nho. Từ đầu đến cuối, cô không giơ tay cắt một chùm nho nào!!!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.