Một thời gian sau, đoàn đội của Trình Bình nhận được video và ảnh chụp bên nhãn hiệu gửi tới, làm nổi lên một trận kinh diễm.
Mọi người đều công nhận đây là đỉnh cao nhan sắc mới của Trình Bình. Trình Bình mặt ngoài thì không thèm để ý, trong lòng lại lén lút nhìn thêm vài lần.
Không điểm trang cầu kì, không hoàn toàn thay đổi. Đó vẫn là cậu, chỉ là trông càng có thần, càng trở nên sắc bén hơn, ánh mắt mang khí thế sát phạt như tên đã lên dây.
Giống như thú dữ vươn móng vuốt sắc nhọn, chuẩn bị săn mồi.
"Nhưng mà cảm giác vẫn cứ thiếu thiếu cái gì ý." Người đại diện nói: "Chỉ thiếu một tẹo nữa thôi là ngon ăn rồi."
Trình Bình thuận miệng đáp: "Chuyên viên trang điểm lần trước nói chỗ đuôi mắt có thể vẽ thêm một đường màu lam."
Cậu chỉ kể lại qua loa, không nghĩ tới người đại diện lại nghiêm túc hỏi lại: "Người lần trước á? Là anh ta kiến nghị sao?"
Người đại diện ngay lập tức cho người thử Photoshop lại hình theo ý đó.
Mọi người: "Đậu má."
Trình Bình cũng há hốc miệng mà ngẩn người.
Đường vẽ màu lam kia đè thấp đuôi mắt của cậu xuống tạo nên một đường cong, trung hòa với khí chất quyết liệt ban đầu, cả người đột nhiên trông trầm tĩnh hơn hẳn.
Trình Bình không biết phải miêu tả cảm giác này như nào, cứ như thể người đưa ra chủ kiến vẽ hai đường kẻ mắt ấy đã vạch trần được thiên cơ — tất nhiên cậu biết đó cũng chỉ là ảo giác của bản thân thôi.
Cuối cùng vẫn là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-trang/1673082/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.