Mà lúc này, cậu lại gặp phải một kẻ như muốn rêu rao cho cả thế giới biết mình là gay, thế nên không khỏi cảm thấy nhức muốn rớt con mắt ra.
Trình Bình cũng nhớ tới hình tượng "trai thẳng sắt thép" của mình, lãnh đạm gật đầu: "Xin chào, hôm nay nhờ cả vào anh."
Lý Bách Hề nâng cằm Trình Bình lên, quan sát mặt cậu một chút: "Làn da có hơi khô, trước hết đắp mặt nạ đi đã."
Hắn vẻ mặt bình tĩnh mà đắp mặt nạ, ngón tay lại hơi phát run.
Đại thần rất gầy, sắc mặt cũng thật tiều tụy.
Lý Bách Hề làm cái ngành này, bản thân luôn bị cuốn vào trung tâm của "lốc xoáy" tin đồn, mỗi ngày bên tai trừ bỏ tin đồn thì vẫn là tin đồn. Về nội tình việc Trình Bình giải nghệ, hắn cũng đã nghe tới tận mười mấy phiên bản rồi.
Trong đó phiên bản hot nhất là: Cậu quá đẹp trai, không cẩn thận mà cho đội trưởng cũ "mọc thảo nguyên trên đầu" nên mới bị người ta lấy việc công trả thù tư mà đá đít.
Lý Bách Hề ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa.
Lớn lên đẹp quá là sai sao? Tất nhiên là không!
Lý Bách Hề tưởng tượng về sau sẽ không thể nghe thấy skill "chửi không ra tiếng" nữa, liền cảm thấy lòng lạnh như tuyết, phảng phất như thanh xuân một thời của hắn cũng cứ thế là đi toi luôn.
Hắn rất muốn an ủi đại thần vài câu, rồi lại không biết cách mở lời sao cho phù hợp. Câm như hến nửa ngày, trên tay đã làm tới bước kẻ mắt: "Mắt nhìn xuống một chút."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-trang/1673081/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.