Sau khi luyện thành tuyệt thế chỉ pháp thì Mạc Phàm lại một lần nữa sử dụng đấu kỹ Linh Chi Kiếm Chỉ. Lần này hắn không còn cảm thấy đau đớn nữa, mà còn cảm nhận kiếm khí có phần cường đại hơn lúc trước. Có lẽ việc luyện chỉ pháp thực sự giúp ích cho việc tôi luyện Linh Chi Kiếm Chỉ.
“Xẹt” Một tiếng, một cái tảng đá đã bị chẻm làm hai nửa không một chút cản trở.
Cái Linh Chi Kiếm Chỉ này cũng thật mạnh đi, không những xẻ đôi một cái tảng đá như xẻ đôi một khối thạch, mà đường cắt của nó còn để lại tảng đá hai mặt gương hoàn chỉnh nữa, kể cả cao thủ Kết Linh cảnh cũng khó có thể phóng ra kiếm khí sắc bén đến vậy.
Nhưng đây chưa phải là cảnh giới mà Mạc Phàm hướng tới, hắn hướng tới chính là biến cái lưỡi kiếm này thành một cái dãy lụa tùy ý duy chuyển, Tự Thiên Tự Lộ chân chính. Nhưng mà với cái ngộ tính thiên tài quái vật của mình, Diệp Mạc Phàm hắn nhanh chóng luyện được.
Luyện được Tự Thiên Tự Lộ rồi hắn bắt đầu đưa kiếm ý vào….Linh Chi Kiếm Chỉ hư hình hư ảnh, vô tình vô khuyết, một nhát trảm nhật nguyệt, một kiếm xẻ đại dương, một kích bắn rụng Thái Bạch. Thực lực bộc tới Ngưng Linh tầng 8 đỉnh phong.
Luyện được kiếm ý xong thì Mạc Phàm nói với Nam.
“Thôi chúng ta chuẩn bị về”
“Về hả, thật à. Ngon!…..À mà quyên, ngươi bán mợ cái nhà rồi còn nơi nào mà về nữa đây?! Tiên Sư Nhà Ngươi!” Nam lúc đầu hớn hở khi nghe Mạc Phàm nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-thien/1068596/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.