Chiều đi, sáng lại mọc. Xuân đi thu lại về, thời gian thấm thoát trôi qua. Đã 6 tháng kể từ khi Mạc Phàm trọng sinh, Thành Nam xuyên không.
Trong khoảng thời gian này, Thức Hải hai người biến dị đến cực điểm. Trong khi một người điều khiển cơ thể thì ngươi có thể xuất cả tàn ảnh của mình ra mà nói chuyện, không những thế người đang điều khiển cơ thể có thể bị người kia cưỡng bức chiếm đoạt cơ thể. Thức Hải với thế giới thực đối với Mạc Phàm và Nam cũng không khác gì mấy, chỉ một cái thế giới là tùy ý biến đổi tùy ý theo bọn hắn còn một cái thì không.
Từ thân thể của một thiếu niên gầy yếu nhu mì thì Mạc Phàm đã tôi luyện thân thể của mình thành một cái cỗ máy chiến đấu thực thụ. Thân cao 1 thước 8 người đầy cơ bắp, từng thớt cơ của hắn tựa như một khối hắc thiết, cứng rắn vô cùng. Một quyền có thể đấm một tên cao 2 thước bất tỉnh nhân sự.
Cơ thể này của hắn giờ đã đủ tiểu chuẩn để luyện Đại Cừu đấu kỹ đến đại thành rồi. Ngày hôm nay, Mạc Phàm hắn chính thức mang cái tiểu giai công pháp này luyện đến đại thành.
Mạc Phàm đứng giữa khu rừng trống vắng, hắn ta nhắm mắt lại cảm nhận linh khí nơi đây, cảm nhận sức sông của khu rừng này. Trong một khoảng khắc, đôi mắt hắn mở ra tràn ngập chiến khí, hắn đấm một cú vào hư không.
Một quyền nhanh phong như vũ, kình lực của nó phóng ra như thể thiên địa giận dữ phun trào. Đại Cừu quyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-thien/1068586/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.