Hai người một trước một sau bay đi được một đoạn thời gian, đột nhiên Trần Dương nhíu mài chuyển hướng về một phương hướng khác.
Nửa ngày sau, Trần Dương thân hình lơ lửng bên trên một hồ nước xám xịt, chau mài nhìn xuống.
Hồ nước này rất kỳ lạ, thần thức của Trần Dương mặc dù mạnh mẽ, thế nhưng sau khi đi vào hồ này liền chẳng khác gì đi vào vũng bùn, nửa bước khó tiến.
Cảm nhận điều này, Trần Dương trong lòng không khỏi trầm xuống.
- Thứ kia sao lại chui vào nơi này?
Trần Dương lẩm bẩm.
Lúc trước hắn theo dõi một tia khí tức của Ma Hồn, khi chạy đến nơi đây liền trực tiếp biến mất, mười phần thì có đến tám chín phần là chui vào bên trong lòng hồ này.
Trần Dương cũng thử quét Pháp nhãn chung quanh, nhưng cũng không phát hiện được bất kỳ dấu vết gì, ngoài một tia dao động như có như không trên mặt hồ.
Tiêu Thuý đứng bên cạnh, nhìn sắc mặt Trần Dương khó coi thì không nhịn được mở miệng:
- Nơi này gọi là U Sa Hồ. Tất cả mọi thần thồng hay pháp lực sau khi đi vào trong đây đều sẽ tự động biến mất toàn bộ. Bất kể là yêu hay là ma, không có ngoại lệ.
- U Sa Hồ?
Trần Dương nhíu mài, nhẹ giọng nói.
Thấy dáng vẻ của Trần Dương, Tiêu Thuý hơi bĩu môi khinh thường nhưng cũng đáp:
- Đúng vậy, Trần huynh, U Sa Hồ này mặc dù có chút huyền bí, nhưng chỉ cần không lặn vào bên trong thì không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-than-he-thong/2335328/chuong-364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.