Trần Dương chậm rãi bước tới.
Những đại hán kia đang ăn uống cười nói, đột nhiên nhìn thấy Trần Dương bước đến thì nhìn qua ấn đường và lòng bàn tay của Trần Dương, sau khi phát hiện không có vết chai trong lòng bàn tay, ấn đường cũng không nhô cao, chứng tỏ không có luyện qua võ công gì thì mới cười hỏi:
- Tiểu huynh đệ, uống một chén không?
Những người đi biển này mặc dù thường ngày nếu gặp chuyện là chém chém giết giết, thế nhưng lúc này đang ở lúc nghỉ ngơi thì người nào cũng là những nam nhân hào sảng. Vả lại, theo bọn họ, Trần Dương nếu đã ở Quang Sa Đảo thì chắc cũng là người đi biến đến đây, coi như cùng một đường, cho nên mới hào sảng mời gọi.
Trần Dương nghe vậy nhẹ gật đầu, tiến lên cầm chén rượu uống một hơi cạn sạch, quẹt miệng rồi nói:
- Tiểu đệ là Trần Dương. Hôm nay vừa mới đến đây, mong các vị đại ca chiếu cố!
- Thì ra là Trần huynh đệ. Ngươi đến đây bằng cách nào?
Một trong số các hán tử cầm cái đùi thịt lớn cắn một mảng lớn, nhai ngồm ngoàm hỏi.
Mà những người khác nghe lời này thì cũng tập trung chú ý đến Trần Dương, bộ dáng như rất mong đợi câu trả lời của hắn. Thậm chí một vài người còn mắt loé tinh quang, chỉ cần một lời không hợp thì chắc chắn bọn họ sẽ khó có thể giữ thái độ khách khí như hiện tại.
Những hán tử này, ai nấy đều kinh qua lăn lộn thiết huyết, trên thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-than-he-thong/2335271/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.