Ba ngày sau, Trần Dương bước chân chậm rãi đi theo phía sau hai hộ vệ và Đế Vương đang chắp tay sau lưng đi phía trước.
Nơi này cũng không phải nằm trong Hoàng Cung mà là nằm ở một khu biệt phủ yên tĩnh với khu vực cây cối phía ngoài bao phủ, làm cho nơi này có cảm giác xanh mát và khoáng đạt.
Trần Dương nhìn thấy bên ngoài có khá nhiều gia nhân mặc đồng phục đi tới đi lui chậm rãi làm các công việc tay chân. Thế nhưng, Trần Dương chỉ nhìn qua liền biết đây đều là những tu sĩ có tu vi không thấp, có cả tu sĩ Trúc Cơ Kỳ bên trong.
Những điều này chứng tỏ người bên trong có thân phận rất cao, được bảo vệ nghiêm ngặt. Trình độ bảo vệ như thế này, cộng thêm thái độ e dè của những người này khi thấy có người lạ là Trần Dương thì liền có thể phát giác được, nơi này chẳng những người ngoài khó vào và ngay cả người bên trong muốn đi ra cũng khó.
Sau khi đi đến một khu vực trung tâm, Trần Dương liền thấy có mấy cung nữ đang bưng một mâm đồ ăn đi tới. Khi nhìn thấy Đế Vương liền quỳ xuống hành lễ. Mà Đế Vương lúc này tâm tình hình như không được tốt, nhất là nhìn thấy mâm đồ ăn vẫn còn.
Trần Dương thử nhìn mâm đồ ăn, sắc mặt liền cổ quái.
Mâm đồ ăn này cũng rất đơn sơ, chỉ có một chén thuốc và một dĩa khoai nướng.
Nhìn thấy những thứ này, Trần Dương trong lòng liền kinh nghi, bất quá vì bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-than-he-thong/2335231/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.