Trần Dương rất nhanh chóng vào thành rồi trở về cửa hàng.
Trần Dược Điếm sớm đã đóng cửa, Trần Dương sau khi trở về thì cửa hàng dược điếm này mới tiếp tục hoạt động.
Trần Dương lại tiếp tục chuỗi ngày nằm trên ghế dựa, thoải mái đọc sách.
Bất quá, cảnh thảnh thơi này chưa được mấy ngày thì đã có người tìm đến.
Người này chính là Từ Thanh.
Từ Thanh mỗi tháng đều đến đây một lần, nhưng thấy dược điếm đóng cửa thì đều ngậm ngùi trở về. Hôm nay nghe tin cửa hàng mở cửa lại thì liền tiến đến vấn an Trần Dương, sau đó cùng Trần Dương đi vào bên trong nói chuyện.
Lúc này, không biết Từ Thanh vừa nói gì mà Trần Dương sắc mặt bình tĩnh hỏi:
- Nếu nói như vậy, ngươi kia đã hỏi thăm tin tức của ta? Và ngươi cũng kể toàn bộ mọi chuyện?
- Ân nhân, Từ Thanh ta tuy đúng là một lão già cứng đầu, thế nhưng cũng biết thế nào là đạo lý làm người. Những chuyện có liên quan đến ân nhân ta đều nói sơ qua mà thôi, mà những thông tin này, trên đường phố đều có thể tuỳ tiện nghe được. Từ Thanh trước khi chưa có sự gật đầu của ân nhân, tuyệt đối giữ kín mọi bí mật liên quan đến chuyện tình ngài như thế nào chữa bệnh cho con gái ta.
Từ Thanh vỗ ngực cam đoan nói.
Trần Dương cũng gật nhẹ đầu, hờ hững nói:
- Được rồi, tâm ý của ngươi ta đã biết. Hiện giờ ngươi đã là Thái Uý, cố gắng làm cho tốt, đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-than-he-thong/2335229/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.