Qua mấy tháng, Trần Dương bắt đầu tăng phẩm cấp đan dược lên cấp Trúc Cơ Kỳ, khiến cho danh tiếng ngày càng vang dội.
Một ngày nọ, Trần Dương đang ngồi đọc sách thì có một người tìm đến.
Người này vào không nhìn đan dược mà nói với Điền Thiên:
- Xin chào lão bản, tại hạ là Từ Thanh, xin hỏi ngài có phải là Trần đan sư hay không?
Điền Thiên nghe vậy trả lời:
- Xin hỏi Từ tiên sinh là ai, tìm Trần Đan sư có chuyện gì?
Người kia đáp:
- Tại hạ là người mộ danh mà tới, có việc quan trọng muốn bái phỏng Trần đan sư.
Điền Thiên nghe vậy thì hơi liếc nhìn Trần Dương, khi thấy hắn nhẹ gật đầu thì mới giơ tay làm tư thế mời rồi nói:
- Vậy mời Từ tiên sinh vào trong.
Từ Thanh lúc này đi tới, nhìn Trần Dương đã buông quyển sách trong tay đứng dậy thì cười chắp tay nói:
- Vị này chắc là Trần đan sư rồi. Tại hạ là Từ Thanh, bái kiến đan sư!
Giọng nói của Từ Thanh rất khách khí, nhưng lại không mang vẻ xu nịnh mà càng giống như một vị bằng hữu thân thiện hơn.
Trần Dương lúc này đã đứng dậy, liền nhẹ gật đầu chậm rãi đáp:
- Thì ra là Từ tiên sinh. Nơi này không phải chỗ nói chuyện, xin mời tiên sinh vào bên trong.
Phía trong là một gian phòng được bài trí đơn giản, trên tường treo một gói Thanh Thần Hương đặc chế, một mùi hương phiêu đãng mà ra, làm cho Từ Thanh vừa đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-than-he-thong/2335209/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.