Đoạn Đức cũng rất nhanh chóng thuê một cỗ xe dọn dẹp đồ đạc ngay hôm đó rời đi.
Trần Dương chờ cho người này hoàn toàn rời đi thì mới chậm rãi đóng cửa lại, đi vào trong sân nhà ngồi xuống.
Ánh mắt trầm tư, thân ảnh Trần Dương liền thoáng cái xuất hiện trong Phán Thần Hệ Thống.
Lần này Trần Dương cũng không có đi đến thạch ốc nữa mà lơ lửng trên bầu trời, nhìn từng hàng thảo dược xanh ngút tầm mắt mà mỉm cười hài lòng. Dù sao, trải qua thời gian dài thúc giục, chẳng những những linh dược được gieo trồng phát triển tốt mà còn có những cây con mọc lên được nhân giống ra chung quanh.
Mà Khí Linh cũng tuân theo thiết kế của Trần Dương lúc trước, phân chia thành những khu vực được ngăn cách bằng những đoạn hàng rào, trông rất quy củ. Mặc dù số lượng và chủng loại linh dược được gieo trồng đã rất nhiều nhưng không hề có chút hỗn loạn nào.
Trần Dương đi đến chỗ đoạn rễ kỳ lạ Vô Danh Mộc kiểm tra nhưng sau khi thấy nó vẫn chưa có biểu hiện gì kỳ lạ thì hắn liền thở dài một tiếng đi đến chỗ khác.
Ở một khu vực cách đó không xa là một gốc cây toàn bộ từ gốc rễ cho đến cành lá đều đen thui. Cây này chính là Hồi Hồn Mộc, so với lúc mới thu hoạch, ngoại trừ thiếu đi một cành bị Trần Dương cắt ra đem cho Hồng Hưng thì tất cả đều hết sức bình thường, nếu không muốn nói là cây này từ khi vào đây còn phát triển tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-than-he-thong/2335085/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.