Thi Dung nhìn thấy dáng vẻ của Trần Dương thật sự tức giận, liền cắn răng một cái nói:
- Tiền bối, khoan đã, vãn bối nói hết!
Bên tai Trần Dương đột nhiên vang lên âm thanh truyền âm.
Thời gian chậm rãi trôi qua, sắc mặt của Trần Dương càng ngày càng khó coi. Cuối cùng hừ lạnh một tiếng nói:
- Làm càn! Loại chuyện tình thương thiên hại lý như vậy cũng dám làm ra. Mà môn phái của các ngươi cũng không hiền lành gì, đến lúc cuối còn dùng loại phương pháp nọ.
- Tiền bối, chuyện này lúc đó cũng là bất đắc dĩ, vãn bối sau đó mới biết sự tình chân thực bên trong. Nếu như tiền bối giúp vãn bối báo thù, ta nhất định tìm ra thứ kia mang đến dâng cho ngài, tuyệt không có nửa điểm giả dối. Chuyện này ta có thể phát thệ!
Thi Dung cương liệt nói.
Trần Dương thấy vậy thì cười nhạt:
- Không cần phát thệ. Hơn nữa, ta có hứa sẽ giúp đạo hữu báo thù hay sao?
Thi Dung nghe câu này thì gương mặt tái mét, nhịn không được gương mặt tái nhợt:
- Tiền bối, ngươi... Ngươi chẳng phải đã đáp ứng...
Trần Dương nhăn trán cắt ngang:
- Không sai, ta đã hứa sẽ giúp ngươi tra xét chuyện này, những ai có liên quan đều xử lý một lần, nếu ngươi có oan ức tự nhiên ta sẽ giúp ngươi đòi công đạo. Bất quá, đó không phải gọi là báo thù, mà đơn giản chính là tìm công đạo!
Thi Dung nghe Trần Dương nói xong thì mới thở phào, tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-than-he-thong/2335083/chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.