Thứ mà Trần Dương nhìn thấy trước mắt chính là một trong mấy loại dị thú nổi danh thời thượng cổ nửa rắn nửa tê tê, trên người lân giáp nhô ra như giáp của con tê tê, phía đuôi của nó còn có một cái móc câu ánh lên sắc lạnh.
Loại dị thú này trong thời thượng cổ các tu sĩ bình thường nghe qua đều sợ mất mệt, tên gọi là Câu Xà.
Câu Xà trời sinh tính tình hung mãnh hiếu chiến, trong miệng có kịch độc không nói, cái đuôi của nó càng là lưỡi hái tử thần gặt lấy tính mạng con mồi.
Bình thường Câu Xà sinh sống rất kín đáo, Tu Tiên Giới cả vạn năm qua cũng chưa từng nghe nói tới loài dị thú này xuất hiện, chỉ thỉnh thoảng xuất hiện bên trong một vài câu chuyện truyền thuyết được kể lại mà thôi.
Mà Trần Dương vừa nhìn thấy toàn bộ thân hình con Câu Xà này thì lập tức nhớ tới truyền thuyết, không nhịn được kinh hãi.
Câu Xà há cái miệng rộng nuốt chửng bộ xương sau đó gào thét một tiếng liền lao tới chỗ Trần Dương.
Bởi vì vừa nói nó cảm nhận luồng khí trắng đen bao phủ chung quanh người Viên Tử Nguyệt làm cho nó có cảm giác thận trọng. Mà Trần Dương thì dĩ nhiên là người xuất thủ chụp lấy bộ xương kia càng làm cho nó tức tối thêm.
Con Câu Xà này sống ở đây đã rất lâu, cũng sớm biết bộ xương tồn tại nhưng không đi lấy. Bởi vì bộ xương này đối với nó cực kỳ quan trọng và có ý nghĩa to lớn.
Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-than-he-thong/2335009/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.