Trong lúc Trần Dương còn đang do dự thì bỗng nhiên phía sau truyền đến một tiếng kinh hô:
- Linh Tuyền?
Trần Dương quay lại, người đến quả nhiên chính là Viên Tử Nguyệt.
Chỉ là giờ phút này nàng cũng không còn vẻ phiêu nhiên diễm lệ, không nhiễm bụi trần nữa mà là mặt hơi đỏ ửng, quần áo trên người hơi nhăn nhúm, còn dấu vết pháp thuật ba động, hiển nhiên là mới điều chỉnh lại.
Mà Viên Tử Nguyệt giờ phút này cũng nhìn thấy Trần Dương đang đứng đó thì ánh mắt liền hơi híp lại đề phòng.
Mà Trần Dương cũng không làm ra bất cứ hành động gì, chỉ bình tĩnh nhìn Viên Tử Nguyệt đang tiến tới.
Viên Tử Nguyệt đi đến bên cạnh cái đầm, vị trí của nàng cách xa Trần Dương chừng hai trăm mét, sau đó mới cẩn thận đánh giá tới dòng thác.
Đột nhiên, Viên Tử Nguyệt kinh hô:
- Kim Thân Ngọc Cốt? Ha ha, không ngờ ở nơi này lại có vật này!
Nàng vui mừng thất thanh, bất quá ngay sau đó liền nhìn tới Trần Dương, sau khi thấy hắn vẫn một bộ dửng dưng lạnh nhạt thì nàng liền tiếp tục đánh giá chung quanh.
Mà nhãn lực của nàng cũng không phải tầm thường, nhìn một chút liền biết một mình nàng căn bản không thể nào lấy được bộ xương kia ra.
Nói về giá trị, chỉ riêng bộ xương này cũng có thể xưng là chí bảo, giá trị vô cùng to lớn.
Trong lúc Viên Tử Nguyệt đang nghĩ cách làm thế nào để tới tay được bộ xương nọ thì Trần Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-than-he-thong/2335007/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.