Vị Thiên Nhãn đại sư này sau khi Trần Dương thăm dò một chút thì liền biết vị này là một người có uy danh trong việc giám định vật phẩm, nhất là những khoáng thạch.
Mà người ta kéo đến xem như vậy chính là nhờ tài năng của vị đại sư này trên phương diện giám định những khoáng thạch có khả năng chứa bảo vật bên trong, còn gọi là Bảo thạch.
Những bảo thạch này, xưa kia vốn là một ít thiên tài địa bảo hoặc pháp bảo, tài liệu gì đó trải qua vô vàn tuế nguyệt liền hình thành chung quanh một lớp bụi đá. Mà điều kỳ lạ là không thể thông qua bụi đá mà phán đoán thứ bên trong là gì, cấp bậc như thế nào, cho dù là tu sĩ cấp cao đến cũng phải thông qua thủ pháp đặc biệt mài mòn ra mới có thể nhận biết thứ bên trong.
Mà thứ Bảo thạch này số lượng cũng không phải quá nhiều, cho nên thông thường vừa xuất hiện đều bị một ít người yêu thích đỏ đen mua lấy rồi thử vận may.
Mà những giám định đại sư có đôi khi dựa vào một ít biểu hiện bên ngoài mà phán đoán một ít thông tin hoặc phẩm chất của vật bên trong, dựa vào đó mà xác suất đào được bảo vật cũng tăng lên theo.
Dạng người này, tất nhiên đi đến những nơi thế này liền được người khác tôn sùng chẳng khác nào thần thánh.
Mà tất nhiên, giá cả những Bảo thạch nọ cũng không hề rẻ, cũng chỉ có những tiên sư mới có thể mua nổi, còn tầng lớp bình dân như những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-than-he-thong/2334904/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.