Trần Dương sau khi vào tầng hai thì lại vòng quanh một chút đi vào tầng ba, dùng tất cả điểm cống hiến đổi lấy một khối Toản Tinh. Loại tài liệu này cũng là một trong mấy loại tài liệu chủ yếu để luyện phi kiếm mà hắn đã dự định.
Hai ngày sau, thân ảnh Trần Dương đã xuất hiện trước cổng sơn môn, hơn nữa còn rất ngang nhiên.
Trên thực tế, Trần Dương đã dành một ngày để đi thăm dò, rốt cục biết được các đệ tử đối với việc đi Hoang Địa thì phần đông đều có tâm trạng vui mừng chào đón.
Bởi vì với thực lực bọn họ, đi sang chỗ kia chẳng khác nào những cao thủ đỉnh cấp, hơn nữa đối với một tu sĩ Trúc Cơ Kỳ có thọ nguyên hơn hai trăm năm thì không đáng nhắc tới, bên cạnh đó, lại còn nhận được một số điểm cống hiến lớn. Chuyện tốt như vậy, chắc chắn không ai từ chối.
Càng không ai nghĩ tới chuyện trốn khỏi môn phái chỉ vì chuyện này.
Tất nhiên, trừ một người đến từ Hoang Địa, hơn nữa còn là dở sống dở chết mới tới được nơi này, sao có thể dễ dàng trở về nơi kia, đó là Trần Dương.
Bởi vì không có ai ngờ, cho nên Trần Dương đi ra ngoài hoàn toàn không có ai để ý tới, thậm chí một số ngoại môn đệ tử khi thấy hắn thì còn mở miệng cười tiến tới chào hỏi nữa.
Mà Trần Dương cũng rất tiêu sái trả lời những vị sư đệ gặp mặt lần cuối này, sau đó thả ra phi kiếm của môn phái, đạp chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-than-he-thong/2334900/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.