Nơi đám người tiến hành lao động là một khu vực hoang vu.
Để tiện cho làm việc, Trần Dương sớm đã căn dặn Khí Linh tuỳ thời tạo ra một khu trại nhỏ cho đám người phạm nhân ăn ngủ lại đó để tiện lao động.
Mà Trương Tiểu Anh cũng được cấp một nơi ở riêng để nấu nướng cho đám người này.
Hiện tại Trương Tiểu Anh cũng không còn lao động nặng nhọc nữa.
Trần Dương sau khi đi đến khu trại của đám người thì thấy bọn họ đang ngồi ăn uống.
Mọi người đang ăn uống, chợt thấy bóng dáng của Trần Dương tiến đến liền buông bỏ mọi thứ trong tay đồng loạt quỳ xuống:
- Tham kiến đại nhân!
- Mọi người cứ ăn uống đi, ta cũng đang đói bụng, muốn thử một chút tay nghề của tiểu Anh!
Trần Dương cười cười, đi xuống một cái ghế gỗ ngồi xuống.
Mọi người ai cũng đều bị giáo huấn một trận trước khi đến đây lao động, cho nên khi nhìn thấy Trần Dương tâm lý đều sinh ra sợ hãi bản năng. Hiện giờ lại thấy Trần Dương ngồi xuống định ăn cơm thì vốn vừa rồi còn có người trò chuyện thì hiện tại đều yên lặng.
Trần Dương thấy vậy cười khổ, hắn đây là quan muốn vi hành nhưng hoá ra lại làm cho bọn họ mất tự nhiên.
Chỉ có Trương Tiểu Anh thấy Trần Dương nói muốn ăn thì liền vui vẻ mang ra một khay cơm có rau xào, canh đậu hũ và cơm trắng. Tuy thanh đạm nhưng lại ngon miệng dễ ăn.
Những thứ này là Trần Dương cho bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-than-he-thong/2334802/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.