Bàn tay Trần Dương nhẹ nhàng để trước ngực, hai mắt nhắm hờ, nét mặt an tường.
Chung quanh Trần Dương, có một cái trận pháp nhỏ xíu, bên trên chất đầy linh thạch lập loè.
Những linh thạch này theo sự vận chuyển của trận pháp đó mà toả ra từng làn khí trắng dung nhập chung quanh người Trần Dương.
Một tháng…
Ba tháng…
Một năm…
Cảnh vật bên ngoài sơn cốc này trước sau vẫn vậy, vẫn có một làn sương khói mông lung mờ ảo bao phủ.
Vào một buổi sáng, đột nhiên đôi mắt vốn đã lâu không mở ra của Trần Dương đột nhiên khẽ động.
Hắn nhẹ mở đôi mi khép kín, nhìn đám bụi phấn do linh thạch tiêu hao tạo ra thì lẩm bẩm:
- Tu vi đã đến Trúc Cơ Sơ Kỳ đỉnh, nếu không có linh khí nồng đậm và linh thạch chống đỡ thì... Cũng nên đi nơi đó để tìm kiếm tri thức liên quan. Hiện giờ, tu vi của ta chỉ mới ở mức sơ giai, còn chưa thể tham ngộ đến một mức kia. Tuy vậy, từ nay cũng không thể tu luyện tạp nham như trước nữa mà phải bỏ lượng lấy tinh mới được.
- Xem ra phải vào Phán Thần Hệ Thống một chút!
Nói xong, Trần Dương liền động thần thức vào bên trong Phán Thần Hệ Thống.
Hắn đi tới linh điền quan sát một vòng rồi đi đến Pháp Đường ngồi xuống.
Trần Dương lật tay lấy ra một quả cầu đen nhánh, là tất cả những âm đức mà hắn độ hoá được khi xử án đám người trong Cổ mộ.
Trần Dương sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-than-he-thong/2334801/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.