🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Quy luật cuộc sống là vậy đó, nếu đã có khổ tận cam lai thì cũng sẽ có cái cảnh phồn thịnh đến cực điểm rồi cũng phải suy giảm.

Núi Tùng Vân và biệt thự Thẩm gia trở về với hình dáng của dĩ vãng, còn bổn trạch Trương gia bên Tây Hoàn lại là một cảnh tượng khác ——

Trước đó bởi vì trạch viện sụp đổ sau một đêm, địa danh Ngõ Trương Gia này xuất hiện liên tục trên tin tức địa phương Ninh Châu. Thoạt đầu họ bảo là không rõ nguyên nhân sụp đổ, dấy lên một đợt nghị luận và suy đoán. Về sau, họ giải thích là bị nổ gas, sau đó chuyện này bị nhấn chìm trong đống tin tức hằng ngày vỗ đến như thủy triều.

Như thể bất thình lình, chẳng ai nhớ đến chuyện này nữa.

Chỉ là đôi lúc đi ngang qua nơi đó, mọi người mới có chút ấn tượng mang máng, do bây giờ trạch viện kiểu Trung Quốc chằng chịt xen lẫn ấy thiếu một vùng lớn, tựa một vết sẹo xấu xí đột xuất.

“Chị Lam, chị định xử lý đống hoang tàn kia bằng cách nào?” Đại Đông hỏi một câu.

Người ngồi bên cửa sổ chống khuỷu tay, cậy móng tay dài sơn màu xanh lá đậm, đờ đẫn nhìn chằm chằm xuống những cục gạch, không nói câu nào.

“Chị Lam?” Đại Đông lại gọi thêm một tiếng, thấy đối phương không có phản ứng thì đưa tay vẫy qua vẫy lại trước mắt cô, “Chị Lam!”

“Hả?!” Trương Lam bỗng hoàn hồn, “Chú nói gì cơ?”

“Em nói á ——” Đại Đông hỏi: “Chị định xử lý đống hoang tàn kế bên bằng cách nào, thứ đó nằm trơ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-quan/1355539/chuong-116.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.