🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Làm xong những điều này, Bốc Ninh mở ra một cửa trận.

Hạ Tiều và Trương Bích Linh mờ mịt nhìn về phía hắn: “Đi đâu vậy ạ?”

“Đi đến khe núi.” Bốc Ninh nói.

Đi đến khe núi nơi mà Trần Bất Đáo đã bày trận năm đó.

Hạ Tiều và Trương Bích Linh chẳng biết lý do, thực ra ngay cả bản thân Bốc Ninh cũng không biết tường tận cho lắm. Chẳng qua là hắn cảm thấy mình phải đi đến đó. Đó là khởi đầu của mọi thứ, mình luôn có thể làm được chút gì đó.

Nhưng khi đến nơi, Bốc Ninh lại phát hiện chỗ ấy đã có người.

Không phải ai xa lạ, mà là các Phán Quan đời sau mà hắn từng gặp hồi trước. Họ cũng không đến hết, chỉ có hơn mười người chọc thủng tấm chắn sương mù và đến được rìa khe núi.

Trương Bích Linh nhận ra người của Ngô gia và Dương gia, nhưng Bốc Ninh thì không. Hắn cũng không có lòng dạ nào để làm quen.

Hắn đứng trước hồ nước trong khe núi ấy, ném đá trận xuống rồi đưa tay ra sau lưng, một tấm chắn ngăn bước người sống ở bên ngoài tức thì hiện lên ngay tại chỗ.

Đó chắc là lần đầu tiên hắn không biết lễ nghi trong đời.

Đám con cháu bị tấm chắn ngăn ở ngoài vội vàng giải thích rằng: “Lão tổ, chúng con không mang suy nghĩ bậy bạ gì tới đây đâu ạ… Chẳng qua là do biết Tổ sư gia đang ở trong trận mà ngài ấy đã bày ra này, đám con cháu bất tài chúng con đây mặt hơi dày, muốn đến, muốn đến thử một chút thôi ạ ——”

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-quan/1355533/chuong-110.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.