🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bốc Ninh giật mình.

Đúng rồi.

Anh có cửa vô tướng.

Trước lúc bấy giờ, chưa có ai trong số họ từng nghe nói về một sự tồn tại như thế. Bản thân Văn Thời không biết nó đến từ đâu, Bốc Ninh cũng không nghĩ ra được.

Chỉ từng nghe Văn Thời kể rằng ‘con đường’ đằng sau cánh cửa ấy rất dài và yên tĩnh. Ngoại trừ bóng tối thì chẳng còn gì khác. Im ắng vô hình, quả là vô tướng.

Cuối cùng Bốc Ninh cũng biết Văn Thời ấp ủ tâm tư gì trong chuyến này.

Nếu thành công, anh sẽ lại tiến vào cửa vô tướng lần nữa. Nếu không thành công, vậy thì anh sẽ bị giam giữ bên dưới trận phong trấn cùng Trần Bất Đáo, trường hợp xấu nhất là cả hai sẽ vĩnh viễn không tiến vào vòng luân hồi.

“Hoang đường!” Bốc Ninh rốt cuộc vẫn quở trách một câu, “Nó chưa từng nghĩ ra duyên cớ xuất hiện của cửa vô tướng. Lỡ đâu lần này ngặt nỗi cánh cửa này lại không xuất hiện, nó định lấy cái gì ra để gánh chịu cho bản thân đây!”

Hắn nói với Hạ Tiều: “Vẫn phải cảm phiền con dẫn đường rồi.”

Hạ Tiều vội đáp: “Dạ, ngài muốn đi cản anh ấy sao ạ?”

Bốc Ninh im re trong một chớp mắt rồi nói: “Ta đi giúp nó, lỡ có chuyện gì xảy ra, cũng dễ gánh giùm hơn.”

“Thế nhưng chủ lồng đều đã niêm phong cái lồng rồi, chúng ta phải vào trong bằng cách nào đây?” Trương Bích Linh hỏi.

Lại thấy Bốc Ninh móc một tờ giấy chữ vàng ra và đưa cho Trương Bích Linh: “Chị tu bùa chú phải không?”

“Vâng.”

“Vậy thì

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-quan/1355532/chuong-109.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.