🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mảnh vỡ của linh tướng lại tiến vào cơ thể một lần nữa và vẫn khiến người ta phải chịu giày vò.

Giống như lần trước, Văn Thời cảm thấy mình ngủ mê man khá lâu và cũng nhớ lại rất nhiều chuyện trong mơ.

Anh mơ thấy mình cứ đi qua đi lại dưới chân núi Tùng Vân, song lại ít khi nào thực sự lên núi. Thôn xóm dưới chân núi nằm gần đường lớn, bên đường có một trạm dừng chân, cọc buộc ngựa đứng thẳng và một quán trà. Đôi lúc anh vội vàng lướt qua, nhưng có khi anh sẽ gọi một bình trà và ngồi trong quán đó một lát.

Bác chủ quán rất tốt bụng, vui cười cởi mở, có thể nói chuyện với bất kỳ ai suốt nửa buổi trời, ngay cả với kiểu người trông có vẻ lạnh lùng mù sương như Văn Thời đây.

Điều không được hoàn mỹ là bác ấy bị què.

Thường mấy kẻ không thức thời sẽ nhằm vào chân của hắn để trêu ghẹo, nhưng bác ấy cũng chả giận, luôn cười khoác lác rằng nếu mà có một tảng đá to đùng rớt từ trên núi xuống, một thằng què như bác ấy sẽ chạy trốn nhanh hơn bất cứ ai cho coi.

Nếu Văn Thời trùng hợp đang có mặt, chẳng cần bao lâu thì anh đã có thể đóng băng những lời nói bất lịch sự kia. Bác chủ quán chỉ cười ha hả châm thêm một bình trà cho anh và trò chuyện về mấy điều lý thú đã xảy ra vào những ngày gần đây.

Anh luôn có thể nghe ngóng được chút tin tức về núi Tùng Vân cũng như bóng dáng của người trên núi nọ thông qua

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-quan/1355504/chuong-81.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.