Thực ra, Tây Bình Viên có hai tầng, nhưng cấu tạo thì lạ lắm.
Thông thường với kiểu cửa hàng hai tầng này, tầng một là tiệm ngoài mặt tiền, tầng hai nếu không để cho người ở thì sẽ bị biến thành kho hàng. Cũng có vài người hết ý tưởng biến nó thành một phòng khách vô cùng thanh lịch.
Nhưng Tây Bình Viên thì không giống vậy.
Tầng hai của họ… chủ yếu là chỗ để ăn cơm.
Tại sao lại nói là chủ yếu? Vì nó nhìn cũng giống như một vườn cây nhỏ ——
Góc Tây Bắc có một cái cây mọc ôm tường, không nhìn ra giống loài, sống hay chết cũng khó mà phân biệt. Nó trụi lủi, chiều cao vừa đụng tới nóc nhà. Cành cây uốn lượn giữa mặt và góc tường.
Còn giả vờ gắn một con chim giả trên nhánh cây nữa chứ.
Dưới gốc cây có một hòn non bộ, hai bé rùa đang quậy bần trong hồ nước cạn. Ngoài thế ra, đâu đâu cũng là đá vụn và hoa cỏ mới tinh, kèm thêm vài cái tổ không biết trưng ra đó để làm chi.
Chiếc bàn vuông dùng để ăn cơm nằm ngay giữa hoa cỏ, trông cực kỳ… chẳng ra gì.
Lão Mao đặt một chiếc nồi bự bằng đồng lên bàn, bỏ than vào lò, thế là có ngay một nồi nước canh trắng sữa đặc sệt sôi ùng ục, khói trắng mang theo mùi hương tỏa ra khắp nơi.
Trong nồi là thịt dê tươi xắt lát mỏng, nước cũng trồi ra khỏi các thớ thịt.
Kế bên có một lò bếp nhỏ dùng để làm nóng rượu, không biết bao nhiêu độ, nhưng vị khá mạnh.
Dù sao đi chăng nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-quan/1355438/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.