Bảy đại trận bảo vệ Lạc Tiệm Thanh và Huyền Linh Tử ở bên trong khiến nhóm đại năng Nhân tộc và Yêu tộc đều không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Âm Cơ mặc một bộ váy lụa dài, đồng tử rắn màu xanh biếc không có độ ấm. Ý cười bên môi ả không thu lại, nhưng lưỡi rắn đỏ chót liên tục thè ra rút vào, như chỉ cần một giây sau là có thể nhào vào đại trận sống chết với Huyền Linh Tử cách không tới ba thước.
Nhưng cuối cùng Âm Cơ vẫn nhịn được.
Làm trò trước mặt các đại năng, quỷ kế của ả bị Huyền Linh Tử vạch trần, thậm chí đối phương còn không thèm nhìn ả lấy một cái. Nếu là đám Yêu tôn Hào Minh hắn chắc chắn sẽ giận tím mặt, không quan tâm gì hết mà nhào vào đại trận sống mái với Huyền Linh Tử.
Nhưng đây là Âm Cơ.
Âm Cơ nâng bước trở về chỗ đại năng hai tộc. Ả nâng mắt nhìn Hạo Tinh Tử, cười lạnh nói: “Hạo Tinh Tử, ngươi có một lòng muốn đánh chết yêu vật kia, dù sẽ phải giết sư đệ ngươi cũng sẽ không tiếc.”
Hạo Tinh Tử giật mình, nhưng chỉ trong nháy mắt lão đã bình tĩnh nói: “Chắc chắn.”
Âm Cơ cười châm chọc: “Vậy ngươi phải nhớ kỹ lời ngươi nói, đến lúc đó đừng có đứng im.”
Vừa dứt lời, cánh tay ngọc ngà của Âm Cơ vung lên, ngồi xếp bằng trước đại trận, nhếch môi cười khẽ nhìn bảy trận pháp cách đó không xa.
Mọi người tưởng ả đã bỏ cuộc, chờ viện quân Độc Tuyệt Thiên lão tới, nhưng dần dần họ lại phát hiện Âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-phai-huu-thoai-thuyet/1457372/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.