Trong Vũ Đạo thương hội lặng ngắt như tờ, Lạc Tiệm thanh lật tay thu lại Sương Phù kiếm, lập tức có một kiếm văn đóa sen xanh xuất hiện ở chính giữa hai chân mày y. Huyền Linh Tử đưa tay đặt lên mi tâm y, trong phút chốc, kiếm văn kia đã biến mất, mọi thứ trở về nguyên trạng.
Đến khi mọi người lấy lại tinh thần thì ba người Lạc Tiệm thanh đã rời đi rồi.
Trước khi đi, Lạc Tiệm Thanh khom người nhặt chiếc bánh bao nấm hương rơi trên mặt đất lên, đi tới trước mặt Cừu Thủy Phục, rũ mắt nhìn gã, nét mặt không thay đổi nói: “Nếu ngươi không muốn tha thứ cho Lâm phu nhân, thì năm đó lúc nàng tới bồi thường và trả lại đồ cưới ngươi nên từ chối chứ. Như vậy, ngươi mới có tư cách nhục mạ thống hận Lâm phu nhân, cũng có thể coi là có một lý do chính đáng.”
Sau khi nói xong câu này, Lạc Tiệm Thanh xoay người đi mất, bỏ lại cả đám người vây xem trợn mắt há hốc mồm.
“Vừa rồi… vừa rồi ta thật sự không nhìn lầm chứ?”
“Tu vi Trúc Cơ trung kỳ, lại có thể chèn ép tu sĩ Kim Đan sơ kỳ! Người này tuyệt đối là thiên tài, hơn nữa còn là tuyệt đỉnh thiên tài! Y nhất định không phải người của Vũ Sa quốc chúng ta, hẳn là tinh anh của quốc gia lớn, thậm chí có thể là đệ tử đại tông môn!”
“Trời ạ, chẳng lẽ ta vừa mới gặp được một đệ tử tinh anh của đại tông môn? Đại tông môn thật quá khó lường, thực sự quá kinh khủng. Gần Vũ Sa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-phai-huu-thoai-thuyet/1457300/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.