Thủy Xích xúc động, hôn nàng một cái, bế bổng nàng lên, ào ào ra khỏi nước.
- Ngô......
Thủy Xích bế nàng đến bên giường, hai người ngã xuống. Vốn từ dưới thùng tắm đi ra, cả hai đều xích lõa, ướt đẫm, mỹ lệ vô cùng.
- Ngươi.....ta vừa nói.....
- Theo đuổi là một chuyện, làm là chuyện khác! Cái gì ta cũng đã thấy, coi như ta theo đuổi tâm ngươi, còn thân thể này đã sớm thuộc về ta, thế nào?
- Cái gì mà của ngươi?! Ngươi lại bắt ép ta!
- Là ngươi tự châm lên.
-Đê.....ưm.....
Thủy Xích nhéo ngực nàng, cuồng nhiệt hôn môi. Thủy Quy vặn vẹo.
- Nhưng thực sự.....không có được.....chỗ đó.....đau lắm...
Thủy Quy ngại ngùng đỏ mặt, lí nhí nói, kéo chăn phủ lên.
- Chỗ nào? Chỗ này? Chỗ này?
Thủy Xích lưu manh luồn tay vào chăn sờ ngực, sờ mông Thủy Quy một cái, sau đó sờ tới nơi u mật ấm áp.
- Ách,....
Thủy Quy giật mình co chân, vô tình kẹp tay hắn vào u cốc, lại nhanh chóng mở ra, muốn hắn thu tay về.
- Ai, Quy nhi thật nhạy cảm nha, muốn hả?
- Lưu manh! Đừng chạm vào ta!
Thủy Quy dỗi hờn, quay sang một bên.
- Không chạm thì ai bôi thuốc cho nàng?
Thủy Xích thần kì lôi lọ dược ra. Thủy Quy đỏ mặt, rúc vào chăn như con rùa, mắng...
- Ngươi....ngươi....loại thuốc này cũng có?!
Thủy Xích thấy nàng ngại ngùng, hết sức đáng yêu, muốn kéo chăn ra.
- Áy náy làm Quy nhi bị thương nên phải cảm tạ bằng thành ý.
- Được rồi, ngươi.....đi ra...ta tự bôi.
- Được không?
Thủy Xích nghi hoặc hỏi, để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-no/63231/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.