Thủy Quy mệt mỏi để Thủy Xích ôm trong lòng ngủ.
Thủy Xích nhu hòa, dịu dàng ngắm nàng. Cuối cùng, màng cũng là nữ nhân của hắn, từng đường nét, cử chỉ, ngũ quan của nàng hắn luôn ghi nhớ, rất nhiều đêm, bây giờ, cả thân thể của nàng. Hắn ôm nàng, chậm rãi ngủ say.
Sáng hôm sau, mặt trời đã lên quá ba sào, Thủy Quy bị ướt nóng làm tỉnh.
Mí mắt nặng nề mở ra, mi bướm lay động, bầu má cũng phình ra.
Nước, ấm quá, thật thoải mái!
Thủy Quy tưởng như mơ, mắt thiêm thiếp ngủ tiếp. Nàng chợt trợn trừng, giật mình.
Tối qua.....tối qua.....nàng, Thủy Xích....hắn......hoan ái....
Mọi chuyện nhanh chóng tái hiện sinh động. Mặt Thủy Quy đỏ dừ, nàng thật muốn chết mà! Cuối cùng lại chịu thua trước dục vọng. Coi như chó cắn một cái!
- Ngươi thở dài, chán ghét sao?
- Ừ.
Khoan, khoan, khoan. Thủy Quy kinh ngạc quay ra sau, ánh mắt quái dị nhìn Thủy Xích, tên này ở đâu ra vậy?
Cho đến khi nhìn tiếp.....
-A____!!!!!
Thủy Quy hoảng hốt nhảy từ trên đùi nam nhân lõa thể xuống. Nàng vốn rất nhanh nhẹn, nhưng nếu không trải qua chuyện kia.... Cơ thể mềm oặt chìm tõm dưới nước. Nước vốn chỉ đến vai nhưng nàng không đứng nổi, cho nên rơi xuống.
Thủy Xích nhìn nữ nhân quẫy tay với bọt nước, không vội kéo nàng lên, chờ cho Thủy Quy uống vài ngụm đem nàng bắt trở lại.
- Khụ, khụ...........
-Thế nào, muốn chạy, no nước chưa?
Thủy Xích châm biếc nhìn Thủy Quy ướt đẫm. Bàn tay vô thức xoa lên lưng nàng. Nhưng Thủy Quy vẫn chán ghét hắn, nên không có để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-no/63230/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.