Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157
Chương sau
Cách cửa tủ, dụ hoặc trắng trợn táo bạo "Cái...... Cái gì? Muốn ở chỗ này sao?" Tim Thiệu Vanh nhảy dựng, ánh mắt theo bản năng thoáng nhìn về phía tủ quần áo, Nàng có chút chột dạ mà dừng một chút, thập phần uyển chuyển cự tuyệt nói: "Hay là thôi đi." "Ơ......" Nghe được đáp án này, Kiều Linh theo bản năng ngực căng thẳng, Bắt lấy tay nàng hồi hộp siết lấy, sắc mặt có chút tái nhợt, "Cưng còn giận em, chưa tha thứ cho em, đúng không?" "Tôi không có giận, Kiều Linh, chỉ là......" Thiệu Vanh thần sắc ôn hòa gục đầu xuống, nhẹ giọng dỗ dành, "Em yên tâm, sẽ không giận em." Hai mắt Kiều Linh long lanh như nước nhìn chằm chằm Alpha, Lần trước là do nàng làm không tốt, sau đó Thiệu Vanh không chủ động đến tìm nàng nữa, Hôm nay tiệc tối nàng cùng Trịnh tổng thân mật như vậy, nhất định làm Alpha giận sôi. Nàng hẳn là nên chủ động...... Đột nhiên ngửa đầu sáp lên, hôn lấy đôi môi mỏng sắc bén, làm nữ nhân hư hỏng này không nói ra được lời cự tuyệt phản đối. "Ưm......" Nàng chủ động vươn đầu lưỡi, liếm đảo quanh môi mỏng, lưu lại dấu vết ướt át, Thoáng nhếch đầu lưỡi, cạy mở hàm răng linh hoạt tiến vào qua khe hở, cuốn lấy miệng lưỡi đối phương. Thiệu Vanh mới đầu còn có chút kinh ngạc không thôi, ánh mắt thường lướt qua tủ quần áo, cửa tủ vẫn đóng chặt như cũ. Nhưng lý trí tỉnh táo dần bị nhu tình như nước của Kiều Linh bắt được, chậm rãi sa vào, chìm đắm trong nụ hôn sâu. Môi Kiều Linh hôn thích như vậy, êm êm mềm mềm, khi hôn mạnh lại còn đàn hồi, Thiệu Vanh không nỡ quá thô lỗ, Tinh tế thưởng thức đôi môi đỏ này, son môi cũng bị nàng ăn đến không còn một mảnh. "Hừm ực ~~" Tiếng nhẹ giọng nuốt giao hòa cùng tiếng nước tan giữa môi răng hai người, theo cổ họng chảy xuống. Thân thể Omega càng ngày càng gần, Bầu ngực mềm dưới lễ phục sáp vào người Thiệu Vanh, khơi dậy dục vọng nguyên thủy trong thân thể Alpha. "Hưm......" Thứ cương cứng bị khắc chế trong quần bắt đầu nở ra trỗi dậy, nhô lên. Bên ngoài sao không nghe tiếng gì nhỉ? Là đi rồi sao? Nhưng nàng có nghe thấy tiếng mở cửa với tiếng bước chân đâu? Mộ Linh có chút nghi hoặc, rõ ràng vừa rồi còn nghiêm túc nói "tha thứ" gì đó, bây giờ lại im re im rù. Nàng theo bản năng phẩm ra trong đoạn đối thoại kia có gì đó là lạ, Khi "người mới tới" nói chuyện câu chữ lẫn giọng điệu rõ ràng mang theo chút nhu mị, Tuy Mộ Linh chưa thấy được người, Nhưng trực giác nói cho nàng, đối phương hẳn là một Omega đoan chính, dáng người yểu điệu, bộ dáng xinh đẹp. Cứ cảm thấy...... Người đó cùng Thiệu Vanh quan hệ không bình thường, nhưng lời đối thoại lại cực kỳ bình thường, cũng không nhắc gì tới người khác. Núp trong bóng tối, nàng ẩn ẩn có chút sốt ruột nôn nóng, Nàng sợ Alpha ngốc Thiệu Vanh này rề rà đuổi người đi, lại còn dây dưa lâu lắc trong phòng này, làm nàng đau khổ chờ đợi trong này. Thật là muốn mệnh, Mộ Linh cảm thấy hối hận, sớm biết là nàng ta thì đã không trốn rồi, thoải mái hào phóng đối mặt người ta thì có sao đâu? Nàng đã tuổi này rồi, chẳng lẽ sẽ có người nghi ngờ nàng cùng Thiệu Vanh vượt mức kiểm soát sao? Ủa? Ngoài cửa tủ có chút kỳ quái, cửa tủ đóng chặt sẽ lọc bớt âm thanh, Mộ Linh nghe không rõ lắm, lỗ tai gần như áp sát lên cửa tủ, chỉ bắt giữ được một ít tiếng rên khe khẽ. Là cái tiếng gì vậy ta? Nàng trỗi dậy nghi ngờ, trực giác nói cho nàng, hai người bên ngoài nhất định có vấn đề. "Vanh Vanh, đừng ngụy biện nữa mà ~~" Kiều Linh bị hôn đến gương mặt đỏ lên, tinh tế thở phì phò, Bàn tay dán eo Alpha di chuyển vuốt ve lớp vải hiện rõ vật cứng hình trụ. Omega cười khẽ một tiếng, nói: "Cứng vậy rồi sao." "Ừm......" Thiệu Vanh bị sờ bỗng giật mình, nắm lấy đầu vai Kiều Linh, thần sắc phức tạp, gian nan từ cổ họng phun ra một hơi, nói: "Như vậy không được, hay là lần tới đi." Nàng cũng chịu không nổi, nàng cũng muốn làm lắm rồi, Bắn một lần căn bản không đủ, dương vật bị nhốt bên trong căng cứng thật sự rất khó chịu. Nhưng...... Nàng không thể làm trò trước mặt Mộ Linh. "Vanh!" Kiều Linh hai mắt trừng lớn khẽ run lên, có chút không thể tin tưởng mà nhìn Thiệu Vanh, sau đó dáng vẻ sốt ruột đến muốn khóc, "Tiệc tối kết thúc, em phải cùng Trịnh tổng xuất phát về chủ thành." "Không thể lần tới, em muốn ngay bây giờ." Nói đoạn, Omega giữ chặt lưng quần Thiệu Vanh hung hăng kéo xuống, vốn đang hôn môi thì bị lôi kéo đến lỏng đai lưng, một phát bị kéo toàn bộ xuống. Kiều Linh lưu loát đẩy quần lót ra, nắm nhục hành cương cứng trong tay, quần nhăn lại nơi gốc đùi Alpha. "A ~~" Thiệu Vanh nhẹ thở một tiếng, quy đầu bị bàn tay mềm bao lấy, nàng rốt cuộc vô pháp chống cự thân thể bị dục vọng dụ hoặc. Nhìn thoáng qua cửa tủ an tĩnh, trong lòng thầm nói, Thực xin lỗi Mộ Linh nữ sĩ, đành phải để chị ở yên bên trong một lúc vậy. "Đã biến thành như vậy, Vanh Vanh, sao vẫn mạnh miệng thế." Kiều Linh cúi đầu nhìn nhục hành hoàn toàn cương cứng, mã nhãn bắt đầu phun dịch ra ngoài, Nàng nhếch khóe môi, có chút vui sướng vì Alpha phản ứng với mình lại mãnh liệt đến thế. °° vote đi bé °° Chị Linh ơi, đừng nhìn 🤗🤗🤗.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157
Chương sau