Mộ Linh sợ bị bắt gian
"Tiểu Nguyệt......"
"Bốp!"
Mộ Linh dồn toàn lực, tát một cái vào mặt Thiệu Vanh, thẹn quá thành giận nói: "Cô còn dám nhắc tới Tiểu Nguyệt sao! Bây giờ...... Cô cũng biết chuyện trước đó rồi, vậy thì hãy lập tức nói chia tay với tiểu Nguyệt đi!"
Nàng không biết tại sao mình lại bị phát hiện, trước đó còn nghĩ từ từ mưu tính, nghĩ cách làm các nàng chia tay.
Nhưng việc đã đến nước này, thì phải dứt khoát buộc hai đứa chia tay ngay!
Một bên gò má đau nóng rát, Thiệu Vanh cũng không phát hỏa, mà giọng nói càng nhu hòa hơn: "Thực xin lỗi, là tôi sai. Tôi biết chị rất tức giận, nếu vẫn còn tức thì cứ tát thêm vài cái cũng được."
"Nhưng......" Thiệu Vanh không biết nên nói thế nào, "Tôi không thể nói thế với Tiểu Nguyệt được."
Nàng và Mộ Nguyệt vốn dĩ không phải quan hệ yêu đương thì làm sao nói hai chữ chia tay.
"Cô!"
Mộ Linh giận đến giơ tay lên, định giáng thêm một tát lên mặt Alpha.
Nhưng nhìn thấy đối phương dịu ngoan cúi đầu, gò má bị tát đã bắt đầu sưng vù lên, cuối cùng nàng vẫn cắn răng buông tay xuống.
Nỗ lực bình phục tâm tình, để mình hít thở thông thuận một chút, nàng bình tĩnh lại, tò mò dò hỏi: "Làm sao cô phát hiện ra tôi?"
"Chuyện này," Thiệu Vanh có chút ngượng ngùng, thoáng cúi người xuống lại gần một chút, nhẹ giọng trả lời: "Hình dáng."
"Da chị trắng như vậy, ở trong phòng khi...... Ừm...... Lúc 'hậu nhập',
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-mem-bi-mat/3727499/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.