Bị cưỡng bách sử dụng mã nhãn bổng, niệu đạo yếu ớt mẫn cảm sắp bị cắm hỏng rồi
"Ha?" Thiệu Vanh không cướp được,
Ngược lại nghe Thôi Hòa nói năng vớ vẩn, theo bản năng phản đối: "Không thể nào! Cô đừng mong làm như vậy!"
Bị điên rồi!
Một chỗ nhỏ xíu để dành đi tiểu không có giỡn tầm bậy được đâu, sao lại có người muốn cắm thứ gì vào trong chứ?
Thiệu Vanh không hiểu sao trên đời lại có thứ cấm kỵ biến thái tới vậy, lúc trước Chu Diệp muốn làm vậy, nàng liền tỏ ra vô cùng chán ghét, hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi......
"Dù sao tôi không chịu đâu, không được."
"Không chịu á?" Thôi Hòa nắm mã nhãn bổng lắc lắc trước mặt Alpha, "Vậy cô còn mua thứ này làm gì? Chẳng lẽ cô tính dùng cho người khác? Dùng cho cấp dưới của cô sao?"
"Trời đất ơi, không ngờ cô biến thái vậy luôn đó!"
"Vừa rồi nói muốn trị chứng chướng ngại chắc là viện cớ thôi chứ gì?"
Thiệu Vanh đột nhiên ngây ngẩn cả người, nàng không ngờ có thể bị hiểu thành như vậy,
Một Alpha to cao bó tay đứng tồng ngồng, sắc mặt đỏ bừng.
"Không phải, đây là tôi dùng......"
"Tôi......"
Thiệu Vanh phát hiện, nàng thật sự nói không lại Thôi Hòa,
Vô luận thế nào, đối phương đều có thể tìm được góc độ cực kỳ xảo quyệt làm nàng khó xử,
Nàng căn bản không phải đối thủ.
"Nếu là cô dùng, vậy để tôi dùng thử cho, bằng không tôi sẽ báo cáo là cô có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-mem-bi-mat/3717983/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.