Chương trước
Chương sau
Mã nhãn bổng phó quan để lại bị phát hiện! Kinh hách cùng giải thích

(Xong bé chó bự rồi 🙏🙏🙏)

Ánh mắt Omega nóng rực, mang theo một chút miệt thị Alpha, như thể chỉ cần Thiệu Vanh cự tuyệt, nàng sẽ tiếp tục lên mặt châm chọc Alpha không tiền đồ cương cứng.

Thiệu Vanh không lạ gì tính xấu của Thôi Hòa, lần nào gặp mặt bao nhiêu lý lẽ đều trở nên vô nghĩa.

Huống chi, người là do nàng dẫn về.

Hiện giờ thành ra cảnh này, Thôi Hòa mà muốn tố cáo nàng quấy rối tình dục thì nàng càng thêm đuối lý.

Thiệu Vanh có chút hối hận đầu óc nóng lên làm ra quyết định này.

Nhưng hiện giờ cũng đã vô pháp đổi ý.

"Tôi không tính làm gì cô hết đó......," Thiệu Vanh đặt tay lên gốc hành thân, căng da đầu đón nhận ánh mắt tràn ngập hứng thú của Omega, "Cô xem tôi tuốt xong thì nhớ về đó."

Thôi Hòa chán ghét Alpha như vậy,

Nói không chừng chính là vì muốn nhìn nàng để chê cười, cố ý đùa bỡn nàng, chỉ cần Thôi Hòa đạt được mục đích, tự nhiên sẽ rời đi thôi.

Bàn tay dán lên hành thân hung tợn tuốt một vòng,

Thiệu Vanh hồi hộp đến hoảng loạn,

Càng không thể khống chế lực lòng bàn tay, mạnh mẽ liên tiếp kích thích khe mũ.

"Hức ức ~~"

Sung sướng mãnh liệt kích thích làm Thiệu Vanh không nhịn nổi, rên ra tiếng.

Omega trước mặt quần áo chỉnh tề đang nhìn tất tần tật nàng.

Mặt lạnh như nàng mà cũng cảm thấy da mặt nóng lên,

Mã nhãn bị một loạt này làm cho mẫn cảm, nóng hầm hập.

Nhục côn cứng nóng như bàn ủi bị tuốt tới tuốt lui, nàng không muốn mất mặt trước Thôi Hòa, chỉ dùng động tác nguyên thủy nhất vỗ về chơi đùa nhục hành.

Đồng thời......

Thiệu Vanh cũng hận không thể lập tức tuốt bắn ra, đuổi Thôi Hòa đi. Nhưng......

Thân thể của nàng nàng rõ nhất, hiện giờ vô luận sướng thế nào, không có tin tức tố của Omega ảnh hưởng, hoàn toàn không có cách nào bắn ra.

"Tôi còn nhớ, lần trước cô cười nhạo kỹ thuật tôi kém cỏi, thế này xem ra...... Cô cũng chẳng ra gì ~"

Thôi Hòa âm cuối sung sướng kéo cao lên, tầm mắt không ngừng để ở giữa háng Alpha.

Dương vật cương cứng vừa quen thuộc vừa xa lạ, nàng xem đến đầu óc mơ hồ.

Cũng không ngờ chuyện này lại phát triển tới tình trạng này, ban đầu Thôi Hòa chỉ tính bắt đầu từ con số 0, chậm rãi bồi dưỡng cảm tình với Thiệu Vanh......

Nào biết,

Mình ở trước mặt Alpha như mang lên một bộ mặt nạ, cầm lòng không đậu liền trở nên ngả ngớn.

Thôi Hòa siết chặt áo khoác.

Hai vú cùng huyệt tâm vừa khát lại ngứa, đối với dương vật Thiệu Vanh phát dâm,

Hạ thể đã sớm tràn lan nước dâm, không thể vãn hồi.

Nhưng dù có ngứa có muốn, hiện giờ cũng không thể cho không,

Lỡ bị Thiệu Vanh cho là Omega rẻ tiền thì sao, không hảo hảo quý trọng thì mất nhiều hơn được.

Từ từ đi......

Bỗng nhiên,

Dư quang Thôi Hòa nhìn thấy một thứ kỳ quái,

Đối với người khác mà nói thứ này sẽ khá xa lạ, liếc mắt một cái cũng nhìn không ra cái gì.

Nhưng nàng lại nháy mắt liền nhận ra.

Những năm đùa bỡn Alpha, có đa dạng chủng loại nào mà nàng chưa từng chơi thử?

"Mã nhãn bổng! Sao cô lại có thứ này?"

Thôi Hòa tiến lên, cầm lấy thứ bị vất bừa ở tủ đầu giường.

Ngay từ đầu nàng cũng không phát hiện, bởi vì tủ đầu giường và mã nhãn bổng đều màu đen, trong lúc nhất thời không nhìn thấy bên trên có đồ vật.

Nàng lộ vẻ nghi ngờ: "Thiệu Vanh? Cô cùng ai chơi thứ này vậy?"

Thôi Hòa chợt tối sầm cả mặt,

Vật phẩm đặc thù thế này, chỉ có cùng bạn lữ của mình mới có thể sử dụng, Nói cách khác......

Có người đã sớm hơn nàng một bước, hoặc là đã từng cùng Thiệu Vanh xảy ra quan hệ thân mật.

Hai tròng mắt xanh thẳm hơi hơi nheo lại, đồng tử lóe lên ánh sáng nguy hiểm.

"Thật không ngờ, Thiệu Vanh thượng tướng lại chơi lớn như vậy, chơi tới tận thứ này?" Thôi Hòa lạnh lẽo chất vấn làm Thiệu Vanh cũng chưa kịp hiểu gì, ngơ ngác nhìn hắc bổng kia mấy chục giây, sau đó mới hiểu ra......

Đó là thứ Chu Diệp để lại!

Thiệu Vanh nháy mắt đổ mồ hôi nóng ướt lưng,

Nàng tuyệt không thể nói mình bị phó quan bắt cóc ở trên giường, lời như vậy sẽ không ai tin!

Đại não vận chuyển cực nhanh,

Thiệu Vanh vội vàng mở miệng giải thích: "Không...... Không phải như cô nghĩ đâu, thứ này tôi còn chưa dùng bao giờ." Đây là lời nói thật.

"Cái này......" Thiệu Vanh căng da đầu nói dối, "Đây là tôi tự mua, bởi vì tôi...... Tôi bị chướng ngại bắn tinh."

"Cô cũng từng cảm nhận rồi đó, tôi khó bắn hơn những Alpha khác, cho nên mua thử xem có thể...... Nhẹ nhàng một chút không."

"Nhưng tôi còn chưa dùng, thật đó."

Thiệu Vanh che hạ thể, muốn đứng lên đoạt lại thứ đó từ tay Thôi Hòa. Lại bị Omega né tránh,

Mắt xanh của đối phương lại nổi lên hưng phấn làm nàng có dự cảm bất hảo.

Quả nhiên,

"Nếu vậy thì bình thường cô thủ dâm hẳn là bắn không ra, thế để tôi giúp cô thử xem nhé?"

Thôi Hòa xảo trá nheo lại hai mắt, "Để tôi dùng thử cho, bảo đảm làm cô bắn sạch sành sanh luôn."

Đây chính là lĩnh vực của nàng,

Chẳng qua trước đây lúc trừng phạt Alpha, đều dùng kiểu dáng thô to nhất, làm cho đám tơ tưởng Thôi thị đau khổ đến nước mắt nước mũi giàn giụa.

Còn cái trong tay này,

Rõ ràng vô cùng vừa vặn với đường kính mã nhãn Thiệu Vanh, không biết cắm vào thì có làm Thiệu Vanh mất khống chế không nhỉ?

Thôi Hòa liếm liếm môi,

Tưởng tượng có thể nhìn thấy dáng vẻ Alpha mất khống chế, nàng liền bất giác hưng phấn lên.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.