Thiệu Vanh không chống cự được dụ hoặc
Phòng nàng ở lầu ba, nói cao không cao, nói thấp, cũng không thấp.
Cũng vì thế mà Phương Tử Thân tự tin sẽ không có ai lên lầu.
Hai chân Thôi Hòa nhũn ra, nàng nhìn xuống, độ cao cách mặt đất làm nàng sợ đến không dám nhúc nhích.
"Tiểu Thôi, anh Tử Thân nhất thời hồ đồ, em đừng làm gì dại dột nha."
Nàng nghiêng đầu nhìn lại, Alpha kia lại đeo lên mặt nạ ôn hòa, vươn đôi tay dỗ dành nàng.
Lúc này đây, nàng sẽ không mắc mưu nữa.
Cửa đã bị khóa, nàng không thể kịp mở ra trong một thời gian ngắn như vậy.
Nếu vô pháp thoát khỏi phòng này, đời nàng xem như vỡ nát, chính nàng cũng không thể đoán trước kết cục.
Thôi Hòa cắn chặt răng, sợ hãi làm nàng không ngừng run rẩy, phản xạ như chạm vào nước lạnh khi nhảy xuống hồ bơi.
Nàng hít sâu một hơi, kiên quyết nhắm hai mắt nhảy xuống, bên tai đều là tiếng gió ù ù.
"Rầm!!!"
Tiếng động lớn cùng dị động thu hút sự chú ý của những người ở đại sảnh lầu một.
Xuyên qua cửa sổ sát đất trong suốt,
Có người che miệng không thể tin được, có người đã đẩy cửa chạy vội qua đó......
Đau...... Đau quá......
Thôi Hòa không thể động đậy, cả người đau như sắp vỡ ra.
Đôi mắt lại mở to, tìm kiếm một bóng hình nàng tâm tâm niệm niệm.
Bạn học của nàng, người nàng thầm yêu, một nam Alpha cao gầy vẻ mặt phong độ trí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-mem-bi-mat/3594911/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.