Quá khứ của Thôi Hòa
Tầng tầng lớp lớp ký ức bắt đầu xuất hiện trong đầu.
Những đoạn ký ức mà nàng không muốn nhớ lại.
Trong khoảnh khắc đó như vừa nhấn nút Play, hồi ức phát lại rõ ràng trong đôi mắt nhắm chặt của Thôi Hòa.
Vào đêm tiệc sinh nhật 18 tuổi ở nhà nàng.
Đại yến đã làm xong, hiện giờ là gia yến, chỉ mời những người thân thiết nhất với Thôi gia.
Mẹ nàng dùng bữa với khách ở đại sảnh.
Thôi Hòa trở lại phòng mình đổi một bộ lễ phục khác.
"Đẹp quá!"
Nàng cẩn thận vuốt ve bề mặt váy.
Đây là chiếc váy cao cấp số lượng giới hạn mà nàng vòi vĩnh mẹ thật lâu mẹ mới chịu mua cho nàng. Hiện giờ bởi vì chiến tranh không yên ổn, tuy rằng ở ngay chủ thành, nhưng nhà nàng cũng thu liễm rất nhiều, mẹ không cho phép nàng tiêu xài hoang phí.
Nhưng nàng rất thích bộ lễ phục màu xanh nhạt này, cố ý để dành mặc vào dịp sinh nhật. Chiếc váy nhiều tầng phức tạp mỹ lệ, từ thân trên đến làn váy chuyển màu đậm dần, lúc nàng đi lại mặt váy đong đưa càng làm nàng thêm mỹ lệ.
Mặt Thôi Hòa nổi lên đỏ ửng thẹn thùng.
Trước đó một thời gian nàng đã phân hoá thành Omega.
Ở cái tuổi chớm nở yêu đương, trong lòng nàng nổi lên càng nhiều tâm tư vi diệu.
"Két......"
"Ai cho phép......" Thôi Hòa cau mày xoay người, lúc thấy được gương mặt kia, bực dọc vì bị quấy rầy đều tan đi.
Trong ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-mem-bi-mat/3594910/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.