Mặc cho cô phản đối chuyện cha mình cưới thêm vợ thì ông vẫn bỏ ngoài tai không quan tâm, ông vẫn cho người chuẩn bị lễ vật để kịp ngày đón bà ba về. Cô cảm thấy càng ngày càng thất vọng về ông, một người chồng thương vợ, một người cha mẫu mực đâu mất rồi mà lộ ra một con người độc ác tàn nhẫn như vậy.
Vào ngày diễn ra buổi lễ ông bắt buộc cô phải có mặt để chứng kiến mặc dù cô không muốn, nói là lễ cưới cho sang chứ thực ra chỉ là một vài nghi thức trình lễ trước bàn thờ của ông bà tổ tiên rồi ban tặng cho cái danh bà ba nhà họ Nguyễn. Cô từ đầu buổi đến cuối buổi vẫn giữ nguyên một nét mặt không nói cũng không cười, lạnh nhạt lướt nhìn cha mình và Ngọc Lan đang đứng bái lạy theo nghi thức lễ. Cô để ý thấy Ngọc Lan không có một tia vui vẻ nào trên mặt, suốt buổi lễ hầu như nàng chỉ gượng cười được hai lần, một lần do ông Nguyễn nhìn chằm chằm nên nàng ráng gượng cười, lần thứ hai là lần đối mặt bà hai chứng tỏ một điều rằng nàng cũng không vui vẻ gì khi được làm bà ba nhà họ Nguyễn.
Buổi lễ kết thúc, ông Nguyễn lôi nàng đi khắp bàn để giới thiệu cho mấy người bạn của ông biết. Nàng bị kéo đi cũng không dám phản kháng, chỉ biết lặng lẽ đi kế bên ông ta, nàng chán ghét những câu nói sáo rỗng của những người đàn ông đang ngồi trên bàn tiệc, bởi những lời họ nói ra chỉ là khen nàng xinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-hong-nhan/2573127/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.