Tính từ ngày nàng về làm vợ ông Nguyễn cũng đã được nửa tháng, trong suốt nửa tháng qua nàng cũng đã dần quen với nếp sống trong nhà, ông Nguyễn cho con Mùi theo hầu nàng để nàng tiện việc sai vặt nhưng từ đó đến giờ nàng là con nhà nghèo nên giờ có người hầu hạ mình nàng cảm thấy không quen. Sáng nào nàng cũng theo thói quen dậy sớm rồi đi xuống bếp phụ mọi người nấu nướng mặc dù con Mùi ngăn cản không cho vì nếu để ông biết được là nó sẽ bị rầy vì tội dám để bà ba làm công việc nhà
"Bà ơi! Bà đi lên nhà trên đi ở đây ông mà thấy ông rầy con đó bà"
Ngọc Lan nhỏ giọng nói với con Mùi
"Em cứ để tôi phụ mọi người đi, ông rầy tôi sẽ chịu trách nhiệm"
Con Mùi nó cản không được nên cũng thôi rồi ngồi xuống phụ nàng làm cho nhanh để khéo ông mà thấy là nó có nước bị ăn đòn, từ ngày nàng về đây thì đám kẻ ăn người ở trong nhà mừng lắm vì nàng đối xử với họ rất nhã nhặn chứ không có thái độ kẻ bề trên như bà hai.
Buổi trưa hôm đó khi đang ngồi ăn cơm thì bà hai bỗng nói bóng nói gió, ý là muốn méc ông chuyện nàng xuống bếp làm công chuyện như kẻ hầu người hạ trong nhà thì sao xứng ngang hàng với bà được
"Em ba dạo này ngó bộ xanh xao quá đa, sáng nào chị cũng thấy em dậy sớm rồi xuống bếp hết, nhà mình đâu có thiếu kẻ ăn người ở đâu mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-hong-nhan/2573125/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.