Sau khi Liễu Tranh bình an vô sự ăn xong hai cái bánh bao nước, tin tưởng tăng lên nhiều. Tiếu Văn Nhung bĩu bĩu môi về phía tô miến, hỏi: “Có muốn thử không?” Liễu Tranh vừa khẩn trương vừa mong chờ gật đầu.
Tiếu Văn Nhung yên tâm đem chén nước súp đến trước mặt cậu, chuẩn bị thưởng thức tiểu ngu ngốc biểu diễn.
Kết quả lại khiến cho Tiếu Văn Nhung vô lực đỡ trán.
Thức ăn đơn giản nào rơi vào tay tiểu ngu ngốc đều có thể biến thành binh khí. Lúc hút miến thì ngay cả tóc trước thái dương cũng hút vào trong miệng, sau đó hoảng hốt bối rối muốn ngẩng đầu rút tóc ra, kết quả miến chứa đầy trong miệng loạn bay ra bắn tung tóe lên mặt Tiếu Văn Nhung.
Hắn tức giận đến nỗi chỉ hận không thể đem cái đầu tiểu ngu ngốc kia ấn vào bên trong bát canh.
Vẻ mặt Liễu Tranh là “Tôi biết sai rồi xin trừng phạt tôi đi”, ánh mắt vô tội cứ như một con chó nhỏ, khiến cho Tiểú Văn Nhung ngược lại không biết xuống tay như thế nào.
Lúc tính tiền tiểu ngu ngốc luống cống tay chân tìm tiền lẻ trong túi sách lộn xộn, sau đó như Tiếu Văn Nhung dự đoán, tiền xu linh binh lang bang rơi khắp nơi. Hắn xoa xoa huyệt thái dương ẩn ẩn đau, lúc tiểu ngu ngốc lụm tiền xu rơi đầy đất thì hắn thay cậu trả tiền.
Từ tiệm cơm đi ra thì đèn đã lên rực rỡ.
Thành phố này ban đêm điềm tĩnh mà xinh đẹp, như cô gái thẹn thùng đứng cạnh cây liễu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-hau-ha-thu-sau-khi-an-xong-xuong-tay/1889719/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.