Thiệu Huy bất ngờ nhìn Lê Úy, tại sao anh lại ở đây? Lúc này đáng lẽ ra anh nên ở quân khu mới phải chứ?
Lê Úy nhìn cậu, vẻ mặt cũng tỏ ra bất ngờ không kém.
"Hoàng thiếu gia?"
"Anh cũng bị Hoàng Thành Long bắt tới đây sao?"
Anh gật đầu, bắt đầu kể lại cho cậu nghe về mọi chuyện đã xảy ra với mình.
Tối hôm đó, trong khi anh vẫn còn đang ngồi làm việc thì bất ngờ nhận được một cuộc gọi đến từ cậu ta.
Henry lúc đó đang đứng ở đối diện anh, vừa nghe thấy tiếng chuông liền chòm người đến muốn xem người gọi đến cho anh là ai.
"Long..." Điện thoại đặt hướng vào anh nên khi anh ta nhìn vào tất cả đều bị đảo ngược, ngay khi anh ta vừa đọc được một chữ đầu trong tên người gọi đến, anh liền nhanh chóng cầm điện thoại lên bước ra ngoài nghe máy.
Thấy vậy, Henry cũng muốn đi theo sau để nghe lén, ai ngờ đi được mới có một đoạn liền bị anh quay lại cảnh cáo, không cho đi theo nên đành phải ấm ức ở yên trong phòng.
"Thành Long, em gọi cho anh có chuyện gì sao?"
Từ lần đầu gặp mặt, Hoàng Thành Long đã luôn là ánh trăng sáng trong lòng của Lê Úy. Có thể nhìn thấy sự khác biệt rất rõ trong cách anh nói chuyện của anh đối với cậu ta cùng Henry, của Henry là cọc cằn, thiếu kiên nhẫn nhưng đối với cậu ta lại rất ân cần, dịu dàng.
"Anh Úy cứu em..."
Cậu ta yếu ớt gọi tên anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-trung-sinh-ket-hon-cung-thuong-tuong-tho-bao/2716784/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.