Ngày thứ hai, Trần Nhữ Tâm vừa mới tỉnh dậy đã nhận được một cú điện thoại.
Thấy tên người liên lạc hiện ra, Trần Nhữ Tâm tiếp máy: "Uy?"
"Làm phiền em ngủ à?"
"Đâu có, sao vậy?" Trần Nhữ Tâm xuống giường xỏ dép, hỏi: "Chuẩn bị cho tôi một câu trả lời thuyết phục hở?"
"Ừm." Tiết Minh Huyên ngừng một chút, "Chúng ta đính hôn đi."
Nghe được đáp án của anh ta, cuối cùng cô cũng thấy yên tâm, nói: "Thời gian anh cứ quyết định, đến lúc ấy vất vả cho anh rồi."
Tiết Minh Huyên cười khẽ: "Cái này vốn là tôi nên đẩy nhanh, em cứ đợi mà xem."
"Ừ, được."
"Phải rồi, tôi còn chưa gặp bác trai bác gái."
"Lời đính hôn thì không nên làm phiền bọn họ, chờ kết hôn lại thông báo sau đi."
Biết rõ tình hình trong nhà Trần Nhữ Tâm nên Tiết Minh Huyên không nói gì nữa, cuối cùng dặn dò: "Vậy tôi đi làm đây. Em cũng nhớ ăn sáng đấy."
"Ừm, biết rồi."
Cúp điện thoại, rốt cuộc Trần Nhữ Tâm buông xuống chuyện này.
Hệ thống nói không thể thay đổi kết cục thì cô cũng chẳng cần cố ý đi tìm Hình Dã nữa, chỉ cần đính hôn cùng Tiết Minh Huyên lại còn sợ Hình Dã sẽ không xuất hiện sao? Hoặc là anh ta đã xuất hiện rồi...
Trần Nhữ Tâm rửa mặt, nhâm nhi cốc yến mạch, sau đó mở laptop bắt đầu sửa sang luận văn tốt nghiệp, chỉ còn chút nữa thôi, cuối cùng sẽ đưa cho thầy xem. Vì một lần thông qua này mà cô mất rất nhiều tâm tư, cách thời gian sửa chữa còn hơn nửa tháng, cô chỉ sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-nam-nuoi-nhot-ta/230468/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.