Một lúc sau, Gia Khiêm từ phía ngoài mở cửa bước vào phòng, trên tay cầm lấy ly nước chanh lập tức trợn tròn mắt ngay khi nhìn thấy bộ đồ kimono trên người Ngân Tuệ hiện đang nằm rải rác dưới sàn. Hiện tại, trên người cô chỉ mặc mỗi chiếc quần lót, phần thân trên lúc này đã trở nên trống trải mà thả rông cặp đào căng mọng trước mắt Ngụy Gia Khiêm khiến anh bủn rủn đến mức làm rơi ly nước xuống sàn, nhanh chóng nhắm nghiền mắt lại nhằm tránh né mĩ cảnh trước mặt mình, lắp bắp nói:
- "Ngân Tuệ, em...em cởi đồ ra làm gì chứ? Sẽ lạnh lắm đấy."
Liền lập tức, anh với lấy chiếc chăn dày ở phía giường mà trùm lên người cô gái nhỏ khiến cô nhíu mày mà mạnh tay hất tấm chăn ra khỏi người mình, sau đó đứng đối diện với anh, bĩu môi nói:
- "Em đang rất nóng nên mới cởi đồ ra. Ngụy Gia Khiêm, bộ cơ thể em lở loét, đáng sợ lắm hay sao mà anh không dám mở mắt ra nhìn hả?"
Hơi thở Gia Khiêm lúc này đã trở nặng trịch, đôi mắt vẫn nhắm chặt mà lúng túng nói:
- "Ngân Tuệ, em say quá rồi."
Ngay lập tức, người trước mặt đã dõng dạc lên tiếng, cô khàn giọng đáp:
- "Em không say. Ngụy Gia Khiêm, anh nghĩ sao về em hả? Anh có yêu em không?"
Gia Khiêm lúc này đã mở mắt nhưng vẫn không quên dùng chăn che chắn điểm nhạy cảm của cô gái nhỏ mà trầm giọng đáp:
- "Có. Ngân Tuệ, anh yêu em....ưm..."
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-khong-doi-troi-chung/3319996/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.