Khoảng vài phút sau, Tiểu Hà đã mang đến một thau nước ấm, nhẹ nhàng đặt lên bàn, cạnh giường ngủ của Cẩm Mộng Ninh mà trầm giọng nói:
- "Cả người cô ấy ướt rồi, hay là để tôi lau người cho cô ấy..."
Ngay khi Tiểu Hà vừa nói dứt câu thì đã bị người bên cạnh trầm giọng cắt ngang, anh lạnh giọng nói:
- "Dì cứ để con. Phiền dì xuống bếp chuẩn bị giúp con một tô cháo nóng cho em ấy."
Nói rồi, Gia Khiêm không chút nghĩ ngợi mà nhanh chóng cởi chiếc váy trên người Ngân Tuệ ra khiến Tiểu Hà há hốc miệng ngạc nhiên trước thái độ bình thản như không này, rồi lặng lẽ xoay người rời khỏi phòng. Thoáng chốc, cả cơ thể ngọc ngà của người con gái hiện ra trước mắt. Gia Khiêm lúc này chẳng còn để tâm đến những chuyện này mà cẩn thận lau người giúp cô, cánh môi anh không ngừng mấp máy, khàn giọng nói:
- "Ngân Tuệ, em không được có chuyện gì đấy. Nếu không, anh biết phải làm sao?"
Ngay khi lau người cô xong xuôi, anh nhanh chóng đi đến phía tủ, lấy ra bộ đồ mới mà giúp cô mặc vào. Sau đó cẩn thận dìu cô nằm trên gối, nhẹ nhàng kéo chăn đắp lên người cô gái nhỏ.
- "Gia Khiêm, anh đừng bỏ em một mình, đừng bỏ em."
Giọng nói trong vô thức của Ngân Tuệ không ngừng vang lên khiến Gia Khiêm nhanh chóng ngồi lên giường, hai tay ôm chầm lấy cô gái nhỏ vào lòng, cất giọng vỗ về:
- "Ngân Tuệ, anh đang ở cạnh em đây. Anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-khong-doi-troi-chung/3305257/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.